Chúa Nhật II Mùa Vọng – Năm C

Lời Chúa: Lc 3, 1-6

Ðời hoàng đế Tibêriô năm thứ mười lăm, Phongxiô Philatô làm toàn quyền xứ Giuđêa, Hêrôđê làm thủ hiến xứ Galilêa, còn em là Philipphê làm thủ hiến xứ Ituria và Tracônitêđê; Lysania làm thủ hiến xứ Abilêna; Anna và Caipha làm thượng tế; có lời Chúa đã kêu gọi Gioan, con Giacaria, trong hoang địa. Ông liền đi khắp miền sông Giođan, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội, như lời chép trong sách Tiên tri Isaia rằng: “Có tiếng kêu trong hoang địa: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng, hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi; con đường cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề hãy san cho bằng. Và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa”.


“Mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa”.

Sám hối, canh tân đời sống là một yêu cầu của đời sống đức tin. Bởi lẽ con người không thể đón nhận giáo lý của Chúa Giêsu và đến với Ngài nếu không thay đổi suy nghĩ và lối sống xa lạ với giáo lý của Chúa. Tiếng kêu của Gioan gọi mời dọn đường cho Chúa đến, được vang lên trong Mùa Vọng, nhắc nhở chúng ta về điều ấy. Đây cũng chính là nền tảng thâm sâu của niềm vui Giáng Sinh, khi Con Thiên Chúa làm người, ngài lấp đầy những khát vọng nhân loại, một khát vọng được diễn tả qua nỗ lực canh tân cuộc sống.

Cuộc đời của mỗi người, của gia đình và cộng đồng nhân loại vẫn còn là những lối đi gập ghềnh, khúc khuỷu vì lỗi lầm, ích kỷ và hưởng thụ. Mùa Vọng, vì thế, trở nên một thời điểm thuận lợi để “sửa lối đời, đường cuộc sống” để Chúa ngụ đến.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là tình yêu, là chân lý và sự sống. Con đường đến với Chúa không thể bằng hận thù, gian ngoa, và kiêu ngạo, trái lại, phải là con đường khiêm hạ, yêu thương, con đường công bình, tôn trọng sự thật. Xin giúp gia đình con biết góp phần tôn đẹp những con đường ấy, để Chúa đến với chúng con, đến với anh chị em chúng con. Amen.

 

Comments are closed.