Có lần Chúa Giêsu đã cảnh báo cho các môn đệ rằng một con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn một người giàu có vào Nước Thiên Chúa. Các môn đệ hết sức ngạc nhiên đặt câu hỏi: “Vậy thì ai có thể được cứu thoát?” Chúa Giêsu đã trả lời cho họ: “Đối với loài người thì không thể, nhưng không phải đối với Thiên Chúa”. Và hôm nay chúng ta đã nghe câu chuyện về ông Da kêu. Câu chuyện xảy ra ở Giê ri cô. Lúc bấy giờ có một đám đông ùa đến, họ là những người thường chạy đón đầu Chúa Giêsu bất cứ nơi nào Ngài đi qua. Đối với họ, đó là biến cố quan trọng. Và trong đám đông đó, có người thu thuế tên là Da kêu. Trong một xứ sở bị một đang bị nước ngoài đô hộ thì ông ta thuộc thành phần những người cấu kết với ngoại bang. Ông ta có trách nhiệm tổ chức việc thu thuế trong một nước không phải của mình. Vì là lãnh đạo những người thu thuế, ông có trách nhiệm về những hành vi bạo lực của những kẻ dưới quyền. Ông có tất cả những gì khiến cho người đồng hương thù ghét. Con người nầy không có lấy một chút cơ may được cứu độ nào. Đó ít ra là điều mà những người lên án ông suy nghĩ.
Thế rồi ông Da kêu tìm cách đón đầu để xem Chúa Giêsu là ai. Nhưng đám đông nhiều đến nỗi ông không thể chen chân lấn lên trước được. Thật khó cho ông vì ông vừa lùn vừa đứng sau mọi người, và nhất là khi phải đối đầu với sự thù hằn của đám đông.
Điều trước tiên phải để ý trong bài tin mừng nầy đó là việc ông Da kêu tìm mọi cách để nhìn cho được Chúa Giêsu. Ông không dám hi vọng gặp Ngài vì ông biết rõ rằng những hoạt động nghề nghiệp biến ông thành một kẻ bị loại trừ. Trước kia, ông nghĩ tìm được hạnh phúc bằng cách làm giàu trên đầu những kẻ đóng thuế. Nhưng điều đó không đủ để làm cho ông được hạnh phúc. Trong cõi vô thức, ông ước mong một điều khác.
Thế rồi Chúa Giêsu đến Giê-ri-cô. Dù bị đám đông những người tò mò vây quanh chen lấn tứ phía, đối với Chúa Giêsu, chỉ có một người duy nhất là quan trọng. Giữa đám đông người ấy, Ngài chỉ thấy một mình Da kêu, chính là người mà không ai muốn thấy. Nhưng không gì ngăn cản được Chúa Giêsu. Ngài đến để tìm và cứu chữa những kẻ hư đi. Ngay cả những người đã té ngã thật sâu vẫn luôn có thể tìm được ơn Cứu độ của Thiên Chúa. Đó là tin mừng cho tất cả những tội nhân là chính chúng ta. Thiên Chúa coi tất cả mọi người như là tài sản quí giá nhất của Người và Người không muốn mất ai cả.
Sứ điệp của Đức Ki tô cũng gửi đến với từng người trong chúng ta. Cũng như đối với ông Da kêu, Chúa Giêsu không ngừng nói với chúng ta: “Hôm nay, Thầy phải ở lại nhà con”. Ngài tiếp tục gõ cửa, không phải để quở trách, nhưng để giải thoát chúng ta. Với Ngài, ơn Cứu độ của Thiên Chúa đi vào đời sống chúng ta. Gặp được Đức Ki tô rồi, thì không gì có thể còn diễn ra như trước được nữa.
Ông Da kêu trước kia tham lam tiền bạc thì bây giờ đã nghĩ đến những người nghèo và những người mà ông ta đã ăn cắp. Cái nhìn của ông về những người khác đã thay đổi. Đó là một cái nhìn yêu thương, một cái nhìn huynh đệ. Giờ đây, tha nhân có ý nghĩa đối với ông. Giờ đây ông sợ đã làm điều xấu cho họ, vì ông hiểu rằng họ là anh em của ông. Bấy giờ, chúng ta đừng ngần ngại tiếp nhận Chúa nơi nhà của chúng ta. Chúng ta có thể được cứu thoát và bắt đầu một đời sống mới, một đời sống được sáng soi bởi ơn tha thứ ấy của Thiên Chúa.
Bài tin mừng nầy để lại cho chúng ta một sứ điệp đầy niềm vui. Đó chính là niềm vui của ông Da kêu khi ông gặp gỡ Chúa Giêsu và tiếp rước Ngài vào nhà mình. Đó là niềm vui được hiểu và được nhận biết; đó là niềm vui của bữa ăn giữa bạn bè đã được tha thứ. Và nhất là đó là niềm vui của Thiên Chúa đã tìm lại một người con lạc mất. Một trong những từ quan trọng trong bài tin mừng hôm nay là “HÔM NAY”. Từ “Cứu độ” luôn được liên kết với “Hôm nay”. Chúng ta hãy nhớ lại đêm Giáng sinh: “Hôm nay một Cứu Chúa sinh ra cho chúng ta!” Nếu chúng ta muốn nghe lời Thiên Chúa, thì chính “hôm nay”chúng ta phải lắng nghe Lời Ngài. Không phải là hôm qua hay ngày mai. Chính ở đây và hôm nay mà Chúa Giêsu kêu gọi và cứu độ chúng ta
Điểm cuối cùng là cái nhìn của đám đông về ông Da kêu. Một cái nhìn trách cứ và lên án. Chúa Giêsu bị người ta phản đối bởi vì Ngài đã đến trọ nhà một người tội lỗi. Đám đông không chấp nhận một diện mạo Thiên Chúa như thế. Chúng ta cũng thế, đôi khi chúng ta là chính đám đông. Đó là điều luôn xảy ra và vẫn còn xảy ra hôm nay. Người ta cho rằng thà tránh đi lại với những kẻ “không thể đi lại đó” còn hơn. Người ta nhận chìm họ và không dành cho họ một cơ may nào cả.
Tất cả những điều đó trái ngược với bài tin mừng hôm nay. Thiên Chúa đích thực là đấng mà Chúa Giêsu đã đến để mạc khải cho chúng ta. Đó chính là Thiên Chúa của những kẻ bị lọai trừ, dù nghèo hay giàu, dù còn bé hay đã lớn khôn. Cái nhìn của Ngài gặp gỡ tất cả những ai bị giam cầm trong cuộc sống và trong tai tiếng của họ. Ước gì cái nhìn của chúng ta về người khác trở nên giống cái nhìn của Chúa Giêsu, một cái nhìn huynh đệ, một cái nhìn đầy nhân ái, thấy nơi mỗi người một người anh, một người em đươc kêu gọi nên thánh.
Từ nhà thờ trở về, chúng ta được sai đến với tất cả những người tìm cách gặp gỡ để nhìn xem Chúa Giêsu là ai. Có người gặp được Ngài nhờ vào những chứng nhân hôm nay, một người tín hữu, một tông đồ dấn thân cho người khác hay qua một biến cố ấn tượng nào đó. Đối với một số người khác, đó có thể là việc chuẩn bị hôn nhân hay phép rửa hoặc giáo lí con cái họ. Chúa hiện diện giữa cuộc sống của chúng ta và Ngừoi muốn ở với chúng ta. Người sai chúng ta đến với tất cả những người chung quanh chúng ta để giúp đỡ họ khám phá ra ơn cứu độ đến từ Thiên Chúa.
Phục vụ Lời ĐCV Xuân Lộc