Thứ 6 Tuần 4 Thường Niên – Lễ Dâng Chúa vào Đền Thánh – Ngày 02/02/2018

Lời Chúa: Lc 2, 22-40

Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là người thánh thuộc về Chúa”. Và cũng để dâng lễ vật cho Chúa, như có nói trong Luật Chúa, là một đôi chim gáy, hay một cặp bồ câu con.

Và đây ở Giêrusalem, có một người tên là Simêon, là người công chính, kính sợ Thiên Chúa, và đang đợi chờ niềm ủi an của Israel. Thánh Thần cũng ở trong ông. Ông đã được Thánh Thần trả lời rằng: Ông sẽ không chết, trước khi thấy Đấng Kitô của Chúa. Được Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ ngay lúc cha mẹ trẻ Giêsu đưa Người đến để thi hành cho Người những tục lệ của Lề luật. Ông bồng Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:

“Lạy Chúa, giờ đây, Chúa để cho tôi tớ Chúa ra đi bình an theo như lời Chúa đã phán: vì chính mắt con đã nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là Ánh sáng chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.

Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà và nói với Maria mẹ Người rằng: “Đây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ!”

Lúc ấy, cũng có bà tiên tri Anna, con ông Phanuel, thuộc chi họ Asê, đã cao niên. Mãn thời trinh nữ, bà đã sống với chồng được bảy năm, rồi thủ tiết cho đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời khỏi đền thờ, đêm ngày ăn chay cầu nguyện phụng sự Chúa. Chính giờ ấy, bà cũng đến, bà liền chúc tụng Chúa, và nói về trẻ Giêsu cho tất cả những người đang trông chờ ơn cứu chuộc Israel.

Khi hai ông bà hoàn tất mọi điều theo Luật Chúa, thì trở lại xứ Galilêa, về thành mình là Nadarét. Và con trẻ lớn lên, thêm mạnh mẽ, đầy khôn ngoan, và ơn nghĩa Thiên Chúa ở cùng Người.

 


Suy niệm

KITÔ HỮU, NGƯỜI THUỘC VỀ CHÚA

Khi ấy, đủ ngày thanh tẩy theo luật Môsê, cha mẹ Chúa Giêsu liền đem Người lên Giêrusalem để hiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là người thánh thuộc về Chúa”. (Lc 2, 22-23).

Theo Luật Môsê, người Do thái vẫn thường dâng những gì tốt nhất mình có lên Thiên Chúa, đó là những của đầu mùa, con vật đầu lòng, và nhất là “mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa”(x. Xh 13,2.12.15). Đức Giêsu vốn là Ngôi Lời Nhập Thể nên không bị luật này chi phối. Tuy vậy, Ngài đã tự chấp nhận nên giống con người mọi đàng ngoại trừ tội lỗi. Qua thánh Giuse và Đức Maria, Đức Giêsu đã tự hiến hiến mình cho Thiên Chúa theo như Luật Chúa dạy. Quả thật, không chỉ hôm nay, nhưng trong suốt cuộc đời Đức Giêsu là một sự hiến dâng trọn vẹn cho Thiên Chúa Cha. Điều này thể hiện qua việc cả cuộc đời Ngài hoàn toàn vâng phục thánh ý Chúa Cha: “Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy”(Ga 4,34). Đặc biệt, qua cái chết trên thập giá, Đức Giêsu đã trở nên của lễ tinh tuyền, thánh thiện hiến dâng lên Thiên Chúa thay cho cả nhân loại nhằm cứu chuộc họ. Mừng lễ Dâng Đức Giêsu trong đền thờ hôm nay, chúng ta được mời gọi sống cho xứng đáng là Kitô hữu, người thuộc về Chúa Kitô.

Mỗi người chúng ta được gọi là Kitô hữu khi lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, tức là những người thuộc về Chúa Kitô, người đã được hiến dâng cho Thiên Chúa. Quả thật, nhờ Bí tích Thánh Tẩy chúng ta đã lãnh nhận, chúng ta được thuộc về Chúa, được mang trong mình sự sống của Thiên Chúa, là con Chúa. Tuy nhiên, trong cuộc sống đời thường, với những lo toan của cuộc sống và những bận tâm trần thế đã phần nào làm mai một ý thức này trong ta. Do đó, Lời Chúa ngày hôm nay, một lần nữa, mời gọi chúng ta cùng ý thức lại phẩm giá cao trọng của mình là người thuộc về Chúa. Để rồi, cùng với bao người khác trong xã hội, chúng ta cũng phải lo ‘miếng cơm manh áo’, phải lo chu toàn những bổn phận trần thế, nhưng đồng thời, chúng ta không quên mình thuộc về Đức Kitô, để không ngừng tìm cách sống xứng đáng là người Kitô hữu, là người đặt cùng đích cuộc đời nơi Đức Kitô. Vì, chính Chúa Giêsu dạy: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa…, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Mt 6, 33). Hơn nữa, trong khi ý thức sống như thế, chúng ta còn làm cho ‘men Kitô’ trong ta được bén sâu vào xã hội trần thế, nơi môi trường sống và làm việc của chúng ta.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con ý thức phẩm giá cao quý của mình là người Kitô hữu, là người thuộc về Chúa. Xin cho chúng con ngày càng trở nên con cái của Chúa qua lời nói và cách hành xử với mọi người, ngõ hầu đời sống chúng con có thể trở nên dấu chỉ cho người khác nhận biết và yêu mến Chúa. Amen.


Comments are closed.