Thứ 4 Tuần 9 Thường Niên – Ngày 06/06/2018

Lời Chúa: Mc 12, 18-27

Khi ấy, có ít người phái Sađốc đến cùng Chúa Giêsu; phái này không tin có sự sống lại và họ hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, luật Môsê đã truyền cho chúng tôi thế này: Nếu ai có anh em chết đi, để lại một người vợ không con, thì hãy cưới lấy người vợ goá đó để gây dòng dõi cho anh em mình. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết không con. Người thứ hai lấy người vợ goá và cũng chết không con, và người thứ ba cũng vậy, và cả bảy người không ai có con. Sau cùng người đàn bà ấy cũng chết. Vậy ngày sống lại, khi họ cùng sống lại, thì người đàn bà đó sẽ là vợ của người nào? Vì cả bảy anh em đã cưới người đó làm vợ”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Các ông không hiểu biết Kinh Thánh, cũng chẳng hiểu biết quyền phép của Thiên Chúa, như vậy các ông chẳng lầm lắm sao? Bởi khi người chết sống lại, thì không lấy vợ lấy chồng, nhưng sống như các thiên thần ở trên trời. Còn về sự kẻ chết sống lại, nào các ông đã chẳng đọc trong sách Môsê chỗ nói về bụi gai, lời Thiên Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ta là Chúa Abraham, Chúa Isaac và Chúa Giacóp”. Người không phải là Thiên Chúa kẻ chết, mà là Thiên Chúa kẻ sống. Vậy các ông thật lầm lạc”.

 


Suy niệm

Chết Đi Để Không Còn Chết Nữa

“Người không phải là Thiên Chúa kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa kẻ sống” (Mc 12,27).

Người ta thường nói “ hoa thơm bướm lượn” để diễn tả vẻ đẹp thiên nhiên. Ít người biết rằng để có những cánh bướm xinh đẹp và bay bên nụ hoa tươi sắc như thế, bướm đã phải trải qua một hành trình lột xác cam go và đau đớn. Cuộc sống con người cũng vậy, phải trải qua gian nan đau khổ thì mới tới bến bờ vinh quang.

Câu chuyện về số phận con người ở đời sau đưa ra cuộc tranh luận căng thẳng giữa Chúa Giêsu và nhóm Sa đốc. Nhóm này khăng khăng cho rằng không thể có sự sống đời sau, chết là hết. Họ viện dẫn câu chuyện người đàn bà sát chồng, khi bảy anh em ruột cưới bà đều lần lượt ra đi, mà không để lại người con nối dõi. Câu chuyện của tiền nhân đã gây ra một sức ép rất lớn cho những ai tin vào sự sống lại. Bởi không lẽ, đời sau là cuộc sống vô luân “một vợ bảy chồng”? Về phần Chúa Giêsu, Người tuyên bố: “Thiên Chúa hông phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống”. Sự kiện phục sinh đã minh chứng cho con người về niềm tin sống lại. Chết không phải là hết, nhưng là bước chuyển tiếp mà Thiên Chúa vạch sẵn cho con người để bước sang một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nấm mồ đá nơi an táng Chúa tuy diễn tả sự tuyệt vọng của kiếp nhân sinh. Nhưng nấm mồ một khi được mở tung ra, cũng chính là thời khắc Nước Thiên Chúa khai mở. Con người không còn sống trong thực tại nơi trần gian nữa, song: “Được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái của sự sống lại” (Lc 20,36).

Lạy Chúa Giêsu, xưa Chúa đã nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta sẽ không chết bao giờ” (Ga 11, 25-26). Xin cho chúng con vững tin và tuyên xưng rằng Chúa đã chết và đã sống lại để chúng con được sống. Khi tin tưởng như thế, chúng con dám can đảm khước từ mọi vướng bận đời này, để chỉ còn sống và chuẩn bị cho ngày chúng con về quê thật là nước hằng sống, hằng trị muôn đời. Amen.


Comments are closed.