Thứ 2 Tuần 9 Thường Niên – Ngày 04/06/2018

Lời Chúa: Mc 12,1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế, luật sĩ và kỳ lão rằng: “Có người trồng một vườn nho, rào dậu xung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp, đoạn cho tá điền thuê vườn nho và trẩy đi phương xa.

Ðến kỳ hạn, ông sai đầy tớ đến với tá điền thu phần hoa lợi vườn nho. Nhưng những người này bắt tên đầy tớ đánh đập và đuổi về tay không. Ông lại sai đầy tớ khác đến với họ. Người này cũng bị chúng đánh vào đầu và làm sỉ nhục. Nhưng người thứ ba thì bị chúng giết. Ông còn sai nhiều người khác nữa, nhưng kẻ thì bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết.

Ông chỉ còn lại một cậu con trai yêu quý cuối cùng, ông cũng sai đến với họ, (vì) ông nghĩ rằng: “Chúng sẽ kiêng nể con trai ta”. Nhưng những tá điền nói với nhau rằng: “Người thừa tự đây rồi, nào ta hãy giết nó và cơ nghiệp sẽ về ta”. Ðoạn chúng bắt cậu giết đi và quăng xác ra ngoài vườn nho”. Chủ vườn nho sẽ xử thế nào? Ông sẽ đến tiêu diệt bọn tá điền và giao vườn nho cho người khác. Các ông đã chẳng đọc đoạn Thánh Kinh này sao: “Tảng đá những người thợ xây loại ra, trở thành đá góc tường. Ðó là việc Chúa làm, thật lạ lùng trước mắt chúng ta”.

Họ tìm bắt Người, nhưng họ lại sợ dân chúng. Vì họ đã quá hiểu Người nói dụ ngôn đó ám chỉ họ. Rồi họ bỏ Người mà đi.

 


Suy niệm

Sự Vắng Mặt Của Thiên Chúa

“Ông còn sai nhiều người khác nữa, nhưng kẻ thì bị chúng đánh đập, người thì bị chúng giết chết” (Mc 12,1).

Sự vắng mặt của ông chủ đã tạo cơ hội cho đám tá điền lộng hành. Một cách nào đó, có thể nhiều người bất bình trước lối hành xử của ông chủ. Giá mà ông đừng đi xa, hay ít nhất khi xảy ra chuyện với người đầy tớ đầu tiên, ông lập tức quay trở về trấn áp bọn phản loạn, thì có lẽ các đầy tớ không phải bỏ mạng, người con yêu quý của ông không chết và bọn xấu xa bị trừng trị thích đáng. Hôm nay, khi phải đối diện với những thảm trạng xảy ra cho nhân loại, nhiều người trong chúng ta cũng tự hỏi: Thiên Chúa ở đâu, khi những đau khổ và bạo lực, chiến tranh và nghèo đói, bất công và tội ác ngày ngày vẫn ập xuống, bất chấp những tiếng kêu than của biết bao con người? Người ở đâu, khi những con cái của Người gặp đau khổ?

Cái chậm bất bình và khoan hậu đến khó hiểu của người chủ vườn nho mang một ý nghĩa rất sâu xa. Đó là lòng thương xót và niềm hy vọng mà Thiên Chúa dành cho con người, dù cho họ tội lỗi và bất xứng. Thiên Chúa không bỏ rơi chúng ta trong đau khổ và tội lỗi. Ngài luôn luôn yêu thương chúng ta. Nơi Đức Giêsu Kitô, Thiên Chúa chấp nhận ở với con người trong bản tính nhân loại phải chết. Đó là đi đến tột cùng của tình yêu và xuống đến tận cùng niềm hi vọng. Thiên Chúa sống cuộc sống như chúng ta, đau nỗi đau của chúng ta, và chết như chúng ta, để yêu thương và đưa chúng ta về với Người. Đó là một Thiên Chúa làm tất cả cho bạn, Người muốn cùng bạn chịu đau khổ và thử thách. Sự vắng mặt của Thiên Chúa không làm cho chúng ta nản lòng. Hãy kiên trì và vững tin vào tình thương và lòng thương xót của Thiên Chúa. Trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, Thiên Chúa vẫn luôn hiện diện và đồng hành với chúng ta. Điều quan trọng là mỗi người hãy biết tin tưởng và chạy đến với Chúa.

Lạy Chúa, mỗi lần nhìn lên Thánh giá, con biết rằng con không cô đơn một mình giữa cuộc đời. Nhìn đôi tay giang ra ôm trọn cả nhân loại, con hiểu rằng lòng thương xót Chúa sẽ không bao giờ khép lại cho dù thế giới tội lỗi và bội phản. Chúa muốn đón lấy đau khổ của toàn thể nhân loại, để con cái Ngài có thể tự do cất bước tiến về nơi quê trời đích thực. Xin củng cố đức tin cho chúng con. Amen.


Comments are closed.