Chúa Nhật Mình Máu Chúa Kitô – Ngày 03/06/2018

Lời Chúa: Mc 14,12-16.22-26

Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn bánh không men là ngày giết chiên mừng lễ Vượt Qua, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua tại đâu?” Người liền sai hai môn đệ đi và dặn rằng: “Các con hãy vào thành, và nếu gặp một người mang vò nước thì hãy đi theo người đó. Hễ người ấy vào nhà nào thì các con hãy nói với chủ nhà rằng: Thầy sai chúng tôi hỏi: ‘Căn phòng Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đệ ở đâu?’ Và chủ nhà sẽ chỉ cho các con một căn phòng rộng rãi dọn sẵn sàng và các con hãy sửa soạn cho chúng ta ở đó”. Hai môn đệ đi vào thành và thấy mọi sự như Người đã bảo và hai ông dọn Lễ Vượt Qua.

Đang khi họ ăn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ông mà phán: “Các con hãy cầm lấy, này là Mình Ta”. Rồi Người cầm lấy chén, tạ ơn, trao cho các ông và mọi người đều uống. Và Người bảo các ông: “Này là Máu Ta, Máu tân ước sẽ đổ ra cho nhiều người. Ta bảo thật các con: Ta sẽ chẳng còn uống rượu nho này nữa cho đến ngày Ta sẽ uống rượu mới trong nước Thiên Chúa”. Sau khi hát Thánh Vịnh, Thầy trò đi lên núi Cây Dầu.

 


Suy niệm

SỰ HIỆN DIỆN ĐÍCH THỰC CỦA CHÚA GIÊSU TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ

“Này là Mình Thầy, này là Máu Thầy” (Mc 14,22-24).

Trước ngưỡng cửa cuộc thương khó và tử nạn, Chúa Giêsu đã dùng bữa tiệc ly với các Tông đồ. Trong bữa ăn đó, Người đã lập bí tích Thánh Thể, để Người sẽ mãi hiện diện cho đến ngày cuối cùng của lịch sử nhân loại.

Chúa Giêsu luôn ở với chúng ta một cách thực sự trong Bí tích Thánh Thể. Chúa Giêsu trong phòng tiệc ly năm xưa cũng chính là Chúa Giêsu đang hiện diện rất thầm lặng trong nhà tạm bé nhỏ hôm nay. Người nhìn thấy chúng ta, biết rõ từng người. Chúng ta có thể trò chuyện với Người như các Tông đồ ngày trước, bộc bạch với Người những ưu tư lo lắng, những mệt mỏi vất vả hằng ngày. Chúng ta cũng có thể cảm ơn Người vì sự có mặt của Người giữa chúng ta. Đức Cha John Quinn, nguyên Tổng Giám mục San Francisco, rất thích kể lại câu chuyện về Mẹ Têrêsa Calcutta và các nữ tu Thừa Sai Bác Ái khi mở một nhà trong giáo phận của ngài. Đức Tổng đã cố gắng hết sức để bảo đảm nhà dòng đủ tiện nghi cho các nữ tu. Nhưng khi Mẹ Têrêsa đến, ngay lập tức Mẹ đã xin Đức Tổng: nào là cho gỡ bỏ các tấm thảm, tháo các máy điện thoại treo tường; nào là chỉ giữ lại một máy để liên lạc, khiêng các giường đi, chỉ để lại nệm,… Mẹ chỉ xin giữ lại những vật dụng tối thiểu cần dùng. Mẹ Têrêsa giải thích rằng: “Thưa Đức Tổng, tất cả những gì thực sự cần cho nhà Dòng của chúng con là Nhà Tạm”. Quả vậy, nếu đã can đảm lựa chọn đời dâng hiến, tất cả những gì cần cho chúng ta xét cho đến cùng là Nhà Tạm, là Bí tích Thánh Thể. Chúa Giêsu ở đó, ở đó để chờ đợi ta đến tâm sự với Người.

Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin thật Chúa luôn hiện diện nơi nhà tạm bé nhỏ và trong phép Thánh Thể mà hằng ngày chúng con được lãnh nhận từ bàn thờ. Xin cho chúng con biết dành thời gian và tìm cơ hội đến với Chúa để kín múc sức mạnh và tình yêu của Chúa dành cho chúng con. Ngõ hầu, mỗi ngày sống của chúng con luôn tràn đầy niềm vui, bình an và hy vọng. Amen.


Comments are closed.