[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 20, 1-16a”]
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: “Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông”.
Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: ‘Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng’. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.
Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: ‘Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?’ Họ thưa rằng: ‘Vì không có ai thuê chúng tôi’. Ông bảo họ rằng: ‘Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta’.
Đến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: ‘Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết’. Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: ‘Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?’ Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: ‘Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?’
“Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
LÒNG NHÂN TỪ CỦA THIÊN CHÚA
“Ông chủ vườn nho bảo người quản lý: ‘Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót đến những người vào làm trước nhất.’” (Mt 20, 8)
“Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” (Mt 20, 12). Đó là lời của những người công nhân vào làm vườn nho từ lúc sáng sớm phàn nàn với ông chủ về cách ông trả lương chẳng công bằng với họ. Theo ý của nhóm thợ này, họ đã bị ông chủ đối xử bất công. Đáng lẽ họ phải được hưởng mức lương cao hơn những nhóm thợ khác vì thời gian làm việc của họ nhiều nhất so với nhóm khác hoặc nhóm khác phải nhận mức lương ít hơn họ. Thế ra, ông chủ này trả lương chẳng công bằng tí nào cả !?!
Khi nhìn vào thái độ của nhóm thợ làm từ sớm, chúng ta hiểu được thế nào là ghen tỵ. Người ghen tỵ không vui được với người vui vì họ không biết yêu thương. Họ coi người kia là kẻ thù, chứ không là bạn, nên sự thành công của ai đó là một sự đe dọa đối với họ. Khi nhìn vào thái độ của ông chủ, chúng ta phần nào nhận ra một Thiên Chúa đầy nhân hậu và giàu lòng quảng đại. Tấm lòng ấy đổ đầy trên tất cả, nhưng cũng rất cá vị với từng con người, trong thân phận của mỗi người. Điều Chúa ao ước nơi mỗi người là thái độ đáp trả của họ dành cho Ngài. Thái độ này giúp họ có cái nhìn mới về tha nhân. Cho dẫu họ là ai, họ thế nào, cuộc sống của họ ra sao, thì trước mặt Chúa, họ vẫn là một con người có phẩm vị. Vì vậy, thái độ cần có nơi mình là mặc lấy lòng từ nhân của Thiên Chúa, dẹp bỏ tính ghen tỵ, bớt tự hào về mình, thêm trân trọng người khác…
Có nhiều người ca thán rằng: “Sao đời tôi khổ thế này, khổ chất chồng khổ, hết cái khổ này lại đến cái khổ kia, còn những người kia sao sung sướng hạnh phúc thế?” Nguy hại hơn, có những người còn oán trách cả Thiên Chúa đã để họ cho họ rơi vào tình cảnh bi đát, không lối thoát còn những kẻ khác thì lại sống an nhàn. Đúng thật là chung quanh ta còn lắm nỗi truân chuyên, nhiều sự bất công và đầy dẫy nghịch lý. Nếu chỉ nhìn vào những điều đó, ta sẽ mãi gặm nhấm khổ đau và ưu phiền. Ta cần nhìn vào Chúa Giêsu Kytô, Đấng là Thiên Chúa khiêm hạ đón nhận kiếp người, chung phận khổ đau với con người để đưa dẫn con người đến hạnh phúc, ta mới có thể sống an bình, thực thi đức ái cách trọn vẹn và tròn đầy với Chúa và tha nhân.
Chúng ta cùng nguyện xin Chúa cho ta có được cái nhìn quảng đại và nhân từ như Chúa trong mọi phương diện của đời sống, để ta trở nên dấu chỉ đích thực của lòng thương xót của Thiên Chúa trong thế giới hôm nay.
[/loichua]