[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 2, 22-35″]
Khi mãn thời hạn thanh tẩy theo Luật Môsê, ông bà đem Chúa Giêsu lên thành Giêrusalem, để dâng cho Chúa, như đã viết trong lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là của thánh, dâng cho Thiên Chúa”, và việc dâng lễ vật như đã nói trong lề luật Chúa là “một cặp chim gáy, hoặc hai bồ câu con”.
Và lúc đó tại Giêrusalem có một người tên là Simêon, là người công chính và có lòng kính sợ, đang mong đợi niềm an ủi Israel, có Thánh Thần ở trong ông. Ông được Thánh Thần mách bảo là sẽ không thấy giờ chết đến, trước khi thấy Ðấng Kitô của Chúa. Ðược Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ. Khi cha mẹ bồng trẻ Giêsu đến để thi hành cho Người các nghi thức theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng:
“Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.
Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà, và nói với Maria mẹ Người rằng: “Ðây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà, để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
HẠNH PHÚC VÌ ĐƯỢC GẶP ĐẤNG CỨU THẾ
“Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ” (Lc 2, 29-30).
Kính thưa cộng đoàn,
Trong những ngày này, Giáo Hội đang sống trong niềm hân hoan của Mầu nhiệm Giáng Sinh. Nhiều người tìm thấy niềm vui nơi những hào nhoáng của lễ hội, người khác tìm hạnh phúc trong những buổi tiệc tùng, vui chơi… Tuy nhiên, đối với người Kitô hữu, hạnh phúc đích thực chỉ có thể tìm gặp nơi Thiên Chúa, Đấng là nguồn cội của mọi niềm hạnh phúc.
Cuộc gặp gỡ diễn ra trong đền thờ ngày hôm nay có thể được xem là một cuộc gặp gỡ giữa Cựu Ước và Tân Ước. Cụ Simêon và bà Anna có thể được ví như đại diện của Cựu Ước, còn Đức Giêsu Kitô là Giao Ước mới của Thiên Chúa. Nếu như Dân Chúa luôn sống trong niềm trông đợi Đấng Cứu Thế, thì nay, đích điểm của niềm hy vọng ấy đã xuất hiện. Ngài là Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, là Đấng khai mở thời kỳ ân phúc, thời cứu độ. Ngài chính là Đấng Cứu thế, là Ánh sáng cho muôn dân, và là vinh quang cho dân Israel. Quả thật, Đức Giêsu Kitô làm thỏa mãn mọi khát vọng mà bấy lâu nay mọi người mong đợi. Cụ già Simêon trong trình thuật Tin Mừng hôm nay đã tìm gặp được hạnh phúc đích thực của đời mình, khi được chiêm ngắm và bồng ẵm Đấng Cứu Thế trên tay.
Niềm hạnh phúc của cụ Simêon khi được gặp Chúa cũng là lời mời gọi ta nhìn lại bản thân mình. Chúng ta đã được gặp Chúa, được nâng niu Thánh Thể Chúa, lại còn được Chúa ngự trong cõi lòng. Thế nhưng, lắm lúc lòng chúng ta vẫn chưa vui, tâm hồn chúng ta vẫn chưa hạnh phúc thật vì được Chúa ở cùng. Nhiều khi chúng ta chỉ vui thỏa với những niềm khao khát vật chất bên ngoài, là những ánh đèn lấp lánh, áo quần sang trọng, thiệp mừng, quà cáp, tiệc tùng,… mà quên mất niềm hạnh phúc đích thực của đời mình là được gặp gỡ liên vị với Chúa.
Kẻ bước đi trong ánh sáng sẽ tận mắt được nhìn thấy ơn cứu độ. Quả thế, cụ Simêon như là biểu trưng cho những người “bước đi trong ánh sáng”, để rồi cụ được tận mắt chiêm ngưỡng, tận tay bồng ẵm Hài Nhi Giêsu. Trong niềm hân hoan tột cùng, cụ cất lên lời ca chúc tụng với nỗi xúc động và niềm hân hoan: “Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ…”. Cuộc gặp gỡ Đấng Cứu Thế không những thỏa lòng khát khao của cụ Simêon, mà còn biến đổi cuộc đời cụ. Từ cuộc gặp gỡ đó, cụ dám trao phó cuộc đời, vận mạng cho Chúa dẫn dắt. Chiêm ngắm biến cố dâng Chúa trong đền thờ hôm nay, chúng ta hãy biến đổi đời sống qua từng lần chiêm ngắm và gặp gỡ Chúa. Để từ đó, nhờ ơn Chúa giúp, chúng ta sẵn sàng trao phó trọn bản thân và cuộc đời mình trong tay Thiên Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta biết giữ tâm hồn thanh sạch để bớt bất xứng khi đón nhận Thánh Thể Chúa. Nhờ đó, chúng ta dám trao phó trọn cuộc đời trong tay Chúa quan phòng.
[/loichua]