Thứ Hai trong tuần Bát Nhật Giáng Sinh – Năm B

 [event]Tuần Bát Nhật Giáng Sinh [/event]

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 2, 22-35″]

Khi mãn thời hạn thanh tẩy theo Luật Môsê, ông bà đem Chúa Giêsu lên thành Giêrusalem, để dâng cho Chúa, như đã viết trong lề luật Chúa rằng: “Mọi con trai đầu lòng sẽ được gọi là của thánh, dâng cho Thiên Chúa”, và việc dâng lễ vật như đã nói trong lề luật Chúa là “một cặp chim gáy, hoặc hai bồ câu con”. Và lúc đó tại Giêrusalem có một người tên là Simêon, là người công chính và có lòng kính sợ, đang mong đợi niềm an ủi Israel, có Thánh Thần ở trong ông. Ông được Thánh Thần mách bảo là sẽ không thấy giờ chết đến, trước khi thấy Ðấng Kitô của Chúa. Ðược Thánh Thần thúc giục, ông vào đền thờ. Khi cha mẹ bồng trẻ Giêsu đến để thi hành cho Người các nghi thức theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Người trên cánh tay mình, và chúc tụng Thiên Chúa rằng: “Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”. Cha mẹ Người đều kinh ngạc về những điều đã nói về Người. Simêon chúc lành cho hai ông bà, và nói với Maria mẹ Người rằng: “Ðây trẻ này được đặt lên, khiến cho nhiều người trong Israel phải sụp đổ hay được đứng dậy, và cũng để làm mục tiêu cho người ta chống đối. Về phần bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn bà, để tâm tư nhiều tâm hồn được biểu lộ”.

 [/loichua]

[loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

Thân phận giới hạn của con người luôn khơi lên nơi con người những khát vọng. Nhưng thế nào là khát vọng nền tảng, khát vọng thật và làm sao để khát vọng ấy được thỏa mãn. Cụ Si-mê-on có một khát vọng nền tảng là khát vọng “thấy Ðấng Kitô của Chúa”. Khát vọng này nơi cụ là rất thật, vì cụ sống “công chính và có lòng kính sợ Chúa, luôn mong đợi niềm an ủi Israel, có Thánh Thần ở trong cụ”. Và khát vọng đó đã trở nên hiện thực khi chính mắt cụ được thấy và tay cụ được bồng ẵm Hài nhi Giêsu. Ước vọng của cụ được thỏa mãn vì lời Chúa hứa nay được thực hiện cách nhãn tiền. Thật vậy, chỉ Chúa mới có khả năng lấp đầy khát vọng cao trọng và vô biên mà suốt cuộc đời cụ hằng ấp ủ. Cụ tin rằng từ đây, thời đại Đấng Cứu Thế đã được khai mở, vì Hài nhi Giêsu chính là Đấng Cứu thế, là Ánh sáng cho muôn dân, là Vinh quang cho Dân Israel, là Đấng làm thỏa mãn mọi khát vọng mà bấy lâu nay mọi người hằng mong đợi. Khi niềm khát vọng Đấng Cứu Thế trong cuộc đời cụ Si-mê-ôn được Chúa cho toại nguyện cách viên mãn, cụ đã cất lên lời ca chúc tụng trong xúc động : “Lạy Chúa, bây giờ Chúa để cho tôi tớ Chúa đi bình an, theo như lời Chúa. Vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ mà Chúa đã sắm sẵn trước mặt muôn dân, là ánh sáng đã chiếu soi các lương dân, và vinh quang của Israel dân Chúa”.  

 Nỗi khát khao và niềm vui được gặp Chúa của cụ già Si-mê-on mời gọi ta nhìn lại bản thân mình. Đã bao Mùa Giáng Sinh về, ta có thực sự được no thỏa niềm vui gặp Chúa qua Thánh lễ, qua việc rước Chúa vào tâm hồn và qua việc gặp gỡ anh chị em xung quanh không ? Hay mỗi Mùa Giáng sinh qua đi, ta chỉ vui thỏa với những niềm khao khát vật chất bên ngoài, là những ánh đèn lấp lánh, cung nhạc réo rắt, áo quần sang trọng, thiệp mừng, quà cáp, tiệc tùng và lễ hội? Ước gì hôm nay ta chỉ khát khao một mình Chúa để được Ngài cho thỏa mãn, như cụ Si-mê-ôn xưa. 

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn khát khao Chúa, và được Chúa cho no thỏa bởi Chúa là bình an sâu thẳm, là tình yêu chân thật, là sự sống vĩnh cửu và là Chân, Thiện, Mỹ tuyệt đối. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.