Thứ Hai sau Chúa Nhật 8 Thường Niên – Năm B

Lời Chúa: Mc 10, 17-27

Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”. Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”. Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”. Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.

 


Suy niệm

 Đoạn Tin Mừng hôm nay kể về cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu với người thanh niên giàu có. Người thanh niên có một khao khát rất đẹp và cao cả, anh hỏi Chúa: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? (Mc 10,17). Anh không tìm kiếm những sự chóng qua đời này hay những giá trị bình thường của cuộc sống nhưng là sự thiện hảo tuyệt đối, là hạnh phúc vĩnh cửu, điều mà Chúa Giêsu thường hay rao giảng. Đáp lại khát vọng của anh, Chúa Giêsu đã khơi mở cho anh một chân lý, đó là sự trọn hảo hay sự thiện đích thực thì thuộc về Thiên Chúa: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa” (C.17). Ngài nhắc anh tuân giữ Mười điều răn của Chúa như bước căn bản của con đường nên hoàn thiện. Và cuối cùng, nhận thấy anh là người công chính vì đã giữ trọn lề luật, Chúa Giêsu mời anh đi bước đi quyết liệt: “anh chỉ thiếu có một điều là anh hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi” (Mc 10,21). Như thế, Chúa Giêsu đã muốn anh vượt lên trên các giới luật để tiến đến một tình yêu dâng hiến và phục vụ, nghĩa là anh được mời gọi noi gương Ngài để trao hiến đời mình, thoát ra khỏi mình để sống cho Thiên Chúa và tha nhân. Trước lời đề nghị của Chúa, anh đã không đủ can đảm để chấp nhận những hy sinh, không thể dứt bỏ hay khước từ mọi sự vì anh ta có nhiều của cải.

 Soi vào lòng mình, chúng ta nhận thấy nơi thâm sâu tâm hồn vang vọng lời mời gọi của Chúa Giêsu hôm nay. Hãy mở rộng tấm lòng nhân ái để giúp đỡ tha nhân. Hãy cảm thương người nghèo đói, bệnh tật, khốn cùng, thiếu ăn thiếu mặc. Đó là phần phúc cho họ và là phần phúc của mỗi chúng ta: “Phúc thay ai xót thương người vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương”.

Lạy Chúa, danh vọng giàu sang đang là những điều hấp dẫn chúng con. Chúng lấp đầy tâm trí và ghì kéo tự do của chúng con, kìm hãm chúng con trước những giá trị cao thượng. Xin Chúa giúp chúng con biết mở lòng sống quảng đại với mọi người và trung thành theo Chúa bằng trái tim biết rung động, yêu thương. Amen.  


 

Comments are closed.