Thứ Ba sau Chúa Nhật 4 Phục Sinh – Năm B

Lời Chúa: Ga 10, 22-30

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Ðức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Ðiều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.

 


Suy niệm

 Chúa Giêsu nói: “Chiên Tôi thì nghe tiếng tôi, Tôi biết chúng và chúng theo tôi” (Ga 10,27). “Biết”, theo thánh sử Gioan, có nghĩa là yêu thương. Quả thật, Chúa Giêsu rất yêu thương đoàn chiên mà Chúa Cha đã trao phó cho Ngài. Chúa Giêsu chính là Vị Mục Tử nhân lành (x.Ga 10,11). Ngài không chỉ chạnh lòng thương khi thấy một đám người rất đông, bơ vơ như bầy chiên không người chăn dắt (x.Mc 6,34), mà Ngài còn quan tâm, chăm sóc cho từng con chiên, nhất là những “con chiên lạc” (như Lêvi, Giakêu, người phụ nữ Samari,…). Trọn cuộc đời, tất cả những gì Chúa Giêsu đã nói và đã làm đều ứng nghiệm lời tiên tri Edêkiel xưa kia: “Chính Ta sẽ chăn dắt chiên của Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ. Con nào bị mất, Ta sẽ đi tìm; con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; con nào bị thương, Ta sẽ băng bó; con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh; con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh, Ta sẽ canh chừng. Ta sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng” (Ed 34,15-16).

 Là Kitô hữu, chúng ta hạnh phúc vì được thuộc về đoàn chiên của Chúa, được Chúa yêu thương, chăm sóc, giữ gìn. Tuy vậy, sống trong xã hội hôm nay, giữa “mớ bòng bong” của thuyết tương đối, tôn sùng chủ nghĩa cá nhân, trào lưu hưởng thụ,… chúng ta dễ lầm đường lạc lối và rời xa chân lý. Chỉ khi “lắng nghe” và “bước theo” Mục Tử Giêsu, chúng ta mới có thể đến được “đồng cỏ xanh tươi” là nơi an vui hạnh phúc. Điều này đòi hỏi chúng ta phải có lòng tin tưởng vào tình yêu và quyền năng của Thiên Chúa, vì chỉ mình Ngài mới có thể thoả lấp mọi nỗi khát mong của con người. Thế nên, dẫu cuộc sống hôm nay còn nhiều khó khăn, thử thách, nhưng với lời đảm bảo của Chúa Giêsu, chúng ta chẳng lo sợ gì: “Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi” (Ga 10,28).

Lạy Chúa Giêsu! Xin Chúa củng cố đức tin còn non yếu của chúng con. Xin cho chúng con ngày càng yêu mến Chúa nhiều hơn. Nhờ vậy, giữa xã hội ồn ào, náo động hôm nay, chúng con vẫn có thể lắng nghe được tiếng Chúa và can đảm bước theo Ngài. Amen. 


Comments are closed.