Thứ 7 Tuần 34 Thường Niên – Ngày 01/12/2018

Lời Chúa: Lc 12,34-36

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề bởi chè chén say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con như chiếc lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người!”

 


Suy niệm

CUỘC LỮ HÀNH TRÊN ĐƯỜNG NÊN THÁNH

“Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn” (Lc 21,36a).

Đời sống của người kitô hữu là một cuộc hành trình nên thánh. Đó phải là hy vọng và cùng đích của mỗi người chúng ta. Chúng ta dám xác tín như thế vì chính Chúa Giêsu đã tiên phong khai đường mở lối cho ta trong cuộc hành trình này, để chúng ta cũng được vào hưởng ân sủng của Thiên Chúa trong Nước Trời (x. Rm 5,2). Chính Chúa Giêsu đã kêu gọi chúng ta bước đi trên đường tiến tới sự hoàn thiện đó (x. Mt 5,48).

Trong bài Tin mừng hôm này, Chúa Giêsu đã nhắc nhở chúng ta một trong những cách thức quan trọng và cần thiết mà chúng ta cần phải có trong hành trình nên thánh, đó là thái độ tỉnh thức và cầu nguyện. Đây vốn là nhịp sống của Chúa Giêsu khi còn lữ hành trên đường dương thế. Chính nhờ tỉnh thức và cầu nguyện mà Ngài đã thắng vượt được những cám dỗ của ma quỉ (x. Mt 4, 1-11), của thế gian (x. Lc 13,39) và của chính bản thân Ngài (x. Mc 14,16).

Quả thật, thái độ tỉnh thức và cầu nguyện thật sự cần thiết cho hành trình nên thánh của chúng ta hôm nay, khi mà chúng ta đang sống trong một xã hội đầy dẫy những cám dỗ và cạm bẫy, một xã hội đang lẫn lộn giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự thật và giả dối, giữa cái tốt và cái xấu, giữa cái tạm bợ và cái vĩnh cửu. Bên cạnh đó, chúng ta còn bị lôi cuốn bởi những hào nhoáng nơi của cải vật chất, bởi những tham vọng của quyền lực, cùng những ham muốn của tính xác thịt. Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta hãy tỉnh thức trước những điều đó, vì nó dễ làm ta cảm thấy thỏa mãn và chấp nhận dừng lại ở đời này mà đánh mất niềm hy vọng hồng phúc của chính mình trên Trời. Tuy nhiên, tự sức mình chúng ta khó có thể chiến thắng được những cám dỗ và có được sự chọn lựa thích hợp với đời sống Kitô hữu. Do đó, Chúa Giêsu nhắn nhủ chúng ta phải cầu nguyện không ngừng để được ơn nâng đỡ kẻo sa chước cám dỗ. Nói đến cám dỗ, thánh Phêrô khuyến cáo chúng ta hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì ma quỷ, thù địch của chúng ta, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé (x. 1Pr 5,8). Còn thánh Phaolô lưu ý chúng ta hãy luôn nhớ “mặc áo giáp là đức tin và đức mến, đội mũ chiến là niềm hy vọng ơn cứu độ” (1 Tx 5,8) để bước đi trên cuộc lữ hành này.

Thật ý nghĩa khi chúng ta được nhắc nhớ lại điều đó trong khung cảnh ngày cuối cùng của năm phụng vụ. Đây là cơ hội thuận tiện để ta nhìn lại hành trình đức tin và niềm hy vọng của chính mình trong suốt một năm qua. Nhìn lại để ta tạ ơn Thiên Chúa vì ta vẫn còn bước đi trên đường nên thánh. Nhìn lại để ta xin lỗi Chúa vì những lần yếu đuối mà ta đã thỏa thuận và chấp nhận chùn bước trên đường tiến tới sự hoàn thiện. Và nhìn lại để ta xin Chúa ban những ơn cần thiết hầu tiếp tục nhịp bước trên cuộc lữ hành hồng phúc này.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ghi nhớ lời dạy của Thánh Phaolô: Anh em hãy để thần trí, tâm hồn và thân xác của anh em được gìn giữ vẹn toàn, không gì đáng trách, trong ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, quang lâm (x. 1Tx 5,23); để chúng con cũng hợp đoàn với các thánh của Người. Amen.


Comments are closed.