Thứ 6 Tuần II Thường Niên – Ngày 19/01/2018

Lời Chúa: Mc 3, 13-19

Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi, và họ đến cùng Người. Người chọn mười hai vị để theo Người, và sai các ông đi giảng và ban cho các ông quyền trừ quỷ. Mười hai vị ấy là: Simon mà Người đặt tên là Phêrô, Giacôbê con ông Giêbêđê, và Gioan là em Giacôbê, (cả hai được Người đặt tên là Boanerges, nghĩa là con của sấm sét), rồi đến Anrê, Philipphê, Bartôlômêô, Matthêu, Tôma, Giacôbê con ông Alphê, Tađêô, Simon nhiệt tâm, và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.

 


Suy niệm

CHÚA GỌI TÊN TÔI

“Chúa Giêsu lên núi và gọi những kẻ Người muốn gọi” (Mc 3, 13).

Danh sách các tông đồ thường không mang lại nhiều cảm xúc cho chúng ta, bởi chúng ta biết rất ít về cá nhân các ngài. Tuy nhiên, với nhân cách của Chúa Giêsu, vị mục tử biết rõ từng con chiên của mình (x. Ga 10, 14) và gọi tên từng con một (x. Ga 10, 3), cộng với thiên tính của Người, Đấng biết con người ngay từ khi con người được hình thành trong nơi bí ẩn (x. Tv 139, 15), chúng ta có đủ lý do để khẳng định rằng, Người biết rõ không chỉ tên gọi, nhưng qua tên gọi đó là toàn thể con người, bao gồm hình dáng bên ngoài lẫn tính cách bên trong, đồng thời cả quá khứ, hiện tại, tương lai lẫn sứ vụ của những kẻ mà Người kêu gọi. Cùng chia sẻ quan điểm với dân tộc mình, có lẽ đối với Chúa Giêsu, một tên gọi biểu thị và thậm chí tạo nên một con người. Do đó, chúng ta có thể hiểu vì sao Người đổi tên cho ông Simon thành Phêrô, như một khẳng định về vai trò đá tảng cho Hội Thánh của thánh nhân (x. Mt 16, 18), hay gọi tên hai anh em ông Giacôbê và Gioan là Con Của Sấm Sét, như nhằm nhắc hai ngài bớt nóng nảy trong cách đối xử với người khác (x. Lc 9, 54-55).

Mỗi chúng ta cũng mang trong mình một cái tên, không chỉ là tên gọi đặt theo một loài hoa hay một loài mãnh thú. Tên gọi này không là một tên bất biến, nhưng là tên được Thiên Chúa khắc ghi vào lòng bàn tay Người (x. Is 49, 16), là tên biểu lộ toàn thể con người chúng ta. Tên này xác định tất cả những gì chúng ta là và tất cả những gì chúng ta có, cũng như tất cả những gì chúng ta làm. Nói tóm tắt, đây là tên thực sự của chúng ta trước mặt Thiên Chúa, là tên do chính miệng Người đặt cho (x. Is 62, 2) để xác định mỗi chúng ta là một hữu thể đặc biệt và duy nhất trong kế hoạch vĩnh cửu của Người.

Như thế, hẳn chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi lúc nào đó nghe Chúa Giêsu gọi mình trong tĩnh lặng, không đơn giản chỉ là anh A, chị C, nhưng là một chuỗi dài phức tạp có đôi chút lạ lẫm, ví dụ như “anh thanh niên kitô hữu công nhân A” hay “chị hiền mẫu kitô hữu giáo viên C”… Hoặc chúng ta sẽ không thất vọng hay hoảng sợ nếu Người thêm vào tên chúng ta những từ như bệnh tật, thất bại, bị ruồng bỏ, bị kết án và những điều tương tự. Bởi vì chúng ta biết rằng, dù trong hoàn cảnh nào, chính Người đang gọi chúng ta đến với huyền nhiệm của tình yêu, để chúng ta được ở với Người, sống với Người và thực hiện sứ vụ mà Người trao ban.

Lạy Chúa Giêsu, nếu một ngày nào đó Chúa đổi tên chúng con, để chúng con thông dự sâu xa hơn vào mầu nhiệm cuộc đời Chúa, từ máng cỏ đơn hèn cho đến đỉnh đồi Canvê loang máu hồng, thì xin Chúa cũng ban thêm cho chúng con sức mạnh để dấn bước và sự soi sáng để thấu hiểu rằng, đó vẫn là tình yêu. Amen.


Comments are closed.