Thứ 6 Tuần 2 Mùa Phục Sinh – Ngày 24/04/2020

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 6,1-15″]

Sau đó, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái. Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê : “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây ?” Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. Ông Phi-líp-phê đáp : “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút.” Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người : “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi.” Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ : “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi.” Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói : “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian !” Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

NÊN CỘNG SỰ VIÊN CỦA CHÚA

“Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá”

Một trong những phẩm tính chính yếu của Thiên Chúa là quyền năng. Với quyền năng vô song, Thiên Chúa có thể thực hiện bất cứ điều gì Ngài muốn mà không phải nhờ đến ai trợ giúp. Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn luôn mời gọi con người cộng tác vào các công trình yêu thương của Ngài cho dẫu sự cộng tác của con người vô cùng nhỏ bé và chẳng thấm vào đâu.

Bài Tin Mừng hôm nay tỏ rõ cho chúng ta thấy điều đó. Nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình, Chúa Giê-su đã có ý định cho dân ăn một bữa no nê. Thế nhưng, thay vì thực hiện ngay kế hoạch sẵn có, Chúa Giê-su đã quay sang hỏi ý các môn đệ: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?”. Câu hỏi này của Chúa Giê-su không phải là dấu hiệu của sự yếu kém trong quyền phép vốn có nơi Chúa, nhưng là dấu chỉ của sự cao cả và lòng nhân hậu của Chúa. Theo đó, Chúa cho con người cộng tác vào việc hoàn thành kế hoạch của Ngài. Chúa muốn con người tìm ra giải pháp cho vấn nạn hiện tại. Thế nhưng, thay vì con người nhận ra đó là cơ hội để chu toàn phận vụ của mình, là ý thức tham gia tích cực vào kế hoạch của Chúa, thì họ lại tìm cách từ chối trách nhiệm bằng những lời lẽ buông xuôi và không có niềm tin, chẳng hạn như lời của Phi-líp-phê: “Có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút”.

Tin mừng hôm nay cho chúng ta nhận ra rằng: phép lạ sẽ chẳng xảy ra nếu chúng ta không biết cộng tác với Chúa với hết khả năng của mình. Quả thật, với lý lẽ tự nhiên, chúng ta cũng sẽ có suy nghĩ như An-rê: “Với ngần ấy người thì năm chiếc bánh và hai con cá thì thấm vào đâu”. Đúng vậy, sẽ chẳng thấm vào đâu nếu không đặt chúng vào tay quyền năng của Chúa. Trái lại, khi con người biết đặt những điều nho nhỏ của mình vào trong tay Chúa với trọn niềm tin tưởng và phó thác thì phép lạ chắc chắn xảy ra như bài Tin mừng đã thuật lại. Do đó, Tin mừng hôm nay cho chúng ta một cái nhìn khác và một thái độ khác. Đó là không được phép buông xuôi trước những vấn nạn xem ra có vẻ ngoài sức con người, chẳng hạn như đại dịch Virus Corona trên toàn thế giới. Tin mừng mời gọi chúng ta cộng tác với Chúa với hết khả năng của mình, bằng những hành động cụ thể phù hợp với khả năng hay bằng những lời cầu nguyện âm thầm, qua đó, Chúa sẽ tiếp tục làm những phép lạ cho con người ngay giữa đời thường hôm nay.

Lạy Chúa, xin Chúa từng người trong chúng con có một con tim nhạy bén trước những nhu cầu của tha nhân, đồng thời luôn biết mở rộng con tim để góp phần giải quyết những khó khăn và đau khổ của họ, ngõ hầu chúng con xứng đáng trở thành “những cộng sự viên của Thiên Chúa” (1 Cr 3,9) và của Nước Chúa cách trọn vẹn.

[/loichua]

Comments are closed.