Thứ 5 Tuần 26 Thường Niên – Ngày 03/10/2019

Lời Chúa: Lc 10,1-12

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Thầy sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ. Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: ‘Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi’. Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: ‘Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần’. Thầy bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này.”

 


Suy niệm

SỐNG NGHÈO KHÓ

“Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép” (Lc 10,4a).

Khi sai 72 môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng, Chúa Giêsu đã nói lên những ưu tư, trăn trở của mình về việc thiếu những người thợ trong cánh đồng truyền giáo. Hơn thế nữa, người thợ đó phải có trong mình sự thao thức và dấn thân cách trọn vẹn cho sứ mạng truyền giáo. Để làm được điều đó, người thợ phải hội đủ những điều kiện mà Chúa Giêsu đề ra, một trong những điều kiện ấy đó là sống khó nghèo.

Chính Chúa Giêsu vốn dĩ là giàu sang nhưng lại trở nên nghèo khó vì con người (x. 2Cr 8,9). Người đã chấp nhận sinh ra trong cảnh túng thiếu: máng cỏ, chuồng bò (x. Lc 2,7); sống vô gia cư rày đây mai đó (x. Lc 9,58); và lãnh nhận cái chết tủi nhục không mảnh vải che thân trên Thập Giá (x. Ga 19,24). Nếu Chúa Giêsu đã tự nguyện trở nên nghèo để phục vụ như thế, chẳng lẽ những người môn đệ theo Chúa lại không thể từ bỏ tất cả để trở nên nghèo ư?

Nghèo khó giúp người môn đệ không còn để việc dính bén với tiền bạc, vật chất chi phối. Họ trở nên tự do, tự chủ trước vật chất và biến nó trở thành phương tiện chứ không phải cùng đích như lời của Đấng Đáng Kính Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận trong Đường Hy Vọng số 407: “Của cải chôn vùi con, nếu con đội nó trên đầu, của cải làm bệ dưới chân con, nếu con đứng trên nó”. Ngược lại, nếu người môn đệ theo Chúa để trở nên giàu có nhờ tiền bạc thì theo thánh Phaolô: “Họ sẽ dễ rơi vào cám dỗ, với cạm bẫy, và lắm đam mê ngông cuồng độc hại, đó là những thứ làm cho người đó lâm vào cảnh huỷ diệt tiêu vong. Thực vậy, cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau giằng xé” (1Tm 6,9-10).

Thêm vào đó, nghèo khó không chỉ bao gồm việc tách lìa khỏi của cải vật chất nhưng còn cả của cải về phương diện thiêng liêng và luân lý. Thực vậy, nếu chúng ta còn tự hào về tư cách, tư tưởng cá nhân hay quan trọng hóa sự độc lập, ốc đảo của riêng mình thì ta chưa thể sống khó nghèo, vì ta còn giàu cái tôi, tự ái và kiêu căng. Thánh Gioan Thánh Giá dạy rằng: “Nếu muốn nên hoàn thiện hãy khước từ ý riêng, sau đó hãy tới cùng Chúa Giêsu trong niềm hiền hậu và khiêm nhường; và hãy theo Người tới Núi Sọ và Mồ Đá”.

Như thế, sự nghèo khó giúp cho người môn đệ theo Chúa khước từ những khát vọng trần thế để đi đến việc chiếm hữu, tin tưởng và phó thác vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa. Cách cụ thể, Cha Chevrier dạy rằng: “Con hãy nghèo trong nơi con ở, nghèo trong áo con mặc, nghèo trong thức con ăn, nghèo trong đồ con dùng, nghèo trong việc con làm”.

Lạy Chúa, xin Chúa giúp chúng con sống ý thức hơn về căn tính của bản thân, rằng chúng con là những người theo Chúa và phải cố gắng để trở nên giống Chúa hơn: sống nghèo để phục vụ người nghèo. Xin Chúa cho chúng con hiểu rằng khó nghèo trước tiên là sử dụng của cải cho đúng mục đích, sau là can đảm từ bỏ những ý riêng để chỉ thuộc trọn về Chúa. Amen.


Comments are closed.