[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 1,5-25″]
Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Giacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabéth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già. Xảy ra khi Giacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế, ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương. Ðang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ Thiên Thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Giacaria thấy vậy hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông. Nhưng Thiên Thần nói với ông rằng: “Giacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng, vì việc trẻ sinh ra. Vì trẻ nầy sẽ nên cao trọng trước mắt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men, sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ nầy sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Elia, để đổi lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngổ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị.” Giacaria thưa với Thiên Thần rằng: “Làm sao tôi biết được, vì tôi đây đã già, và vợ tôi cũng đã cao niên?” Thiên Thần liền đáp: “Ta là Gabriel, ta đứng chầu trước mặt Thiên Chúa, ta được sai đến nói với ngươi, và báo cho ngươi tin lành nầy. Thì đây, ngươi sẽ nín câm và không nói được, cho đến ngày các điều ấy xảy ra; bởi vì ngươi đã không tin lời ta, là những lời sẽ nên trọng khi đến thời của chúng.” Dân chúng đang trông đợi Giacaria, lấy làm lạ vì ông ở lâu trong cung thánh. Nhưng lúc ra, ông không nói được, và họ biết ông đã thấy điềm lạ trong cung thánh. Còn ông thì chỉ làm hiệu cho họ, và vẫn bị câm. Khi những ngày thánh vụ của ông đã mãn, ông trở về nhà. Sau những ngày ấy, Elisabéth vợ ông thụ thai, và bà ẩn mình trong năm tháng, bà nói rằng: “Chúa đã làm cho tôi thế nầy, trong những ngày Người đoái thương, cất nổi khổ nhục tôi khỏi người đời.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
QUÀ TẶNG YÊU THƯƠNG
Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng, vì việc trẻ sinh ra (Lc 1,14).
Thiên Chúa là tình yêu. Vì tình yêu, Thiên Chúa đã dựng nên con người, và cũng vì tình yêu, Ngài đã ban cho con người muôn vàn hồng ân. Thiên Chúa đã ban cho con người món quà “sự sống” trong công cuộc tạo dựng, cho con người món quà “hạnh phúc” khi cho họ sống trong tình nghĩa thiết với Thiên Chúa. Khi tổ tông sa ngã, Ngài đã không bỏ rơi, nhưng lại ban cho con người món quà “tha thứ” và nhất là món quà “cứu độ”.
Trong chương trình cứu chuộc, Thiên Chúa cũng không ngừng ban cho con người hết quà tặng này đến món quà khác. Thiên Chúa đã ban cho dân Do Thái một đặc sủng lớn lao là được làm dân riêng của Chúa. Ngài cũng ban cho họ những vị ngôn sứ, thủ lãnh để che chở và dẫn dắt họ. Trong bài đọc một trích sách Thủ Lãnh, khi dân Do Thái đang bị người Philitinh đàn áp, Thiên Chúa đã ban cho họ một vị thủ lãnh hùng mạnh đó là ông Samson, chính ông sẽ cứu dân Ngài. Cũng vậy, vào thời vua Hêrôđê cai trị đất Giuđa, dân Do Thái cũng đang sống dưới ách đô hộ của người La Mã, họ đang mong mỏi Đấng Messia đến giải thoát họ. Vào thời khắc đó, Thiên Chúa đã ban cho dân Ngài một món quà, đó chính là ông Gioan Tẩy Giả. Ông không phải Đấng Messia nhưng là vị Tiền Hô dọn đường cho Thiên Chúa. Nhờ thánh Gioan Tẩy Giả mà nhiều người Do Thái đã ăn năn sám hối để chờ đón một món quà lớn lao hơn. Đó chính là Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người, Ngài là một món quà cao trọng nhất mà Thiên Chúa ban cho nhân loại. Món quà này không chỉ là “của Thiên Chúa” mà là “chính Thiên Chúa”, Ngài đã ban chính mình cho con người.
“Hồng ân Chúa như mưa như mưa, rơi xuống đời con miên man miên man”. Mang trong mình thân phận thụ tạo, ai trong chúng ta lại không mang ơn Thiên Chúa. Nhưng điều đó không phải lúc nào chúng ta cũng nhận ra. Nhiều khi chúng ta cho rằng tất cả những thành công, tất cả những gì mà chúng ta có, đều là do những hy sinh và cố gắng của mình. Chính chúng ta làm nên những điều đó chứ không phải do ai ban tặng. Nhưng chúng ta đã quên mất một điều, nếu chúng ta không có mặt trên cõi đời này, không có sức khỏe, không có những năng lực Thiên Chúa ban thì chúng ta làm được gì? Vì vậy, chúng ta hãy chân nhận rằng: tất cả những gì chúng ta có đều là bởi Thiên Chúa. Chúng ta hãy nhìn lại cuộc đời mình để nhận ra những hồng ân Chúa ban, và hồng ân lớn nhất chính là Chúa Giêsu-Người Con yêu dấu của Ngài. Về phần chúng ta, chúng ta có muốn đón nhận món quà đó hay không?
Trong bầu khí đón mừng Chúa Giáng Sinh, xin Chúa giúp mỗi người chúng con biết mở lòng mình ra để đón nhận những hồng ân bao la của Thiên Chúa, biết dọn sạch ngôi nhà tâm hồn, biết gom góp những cọng rơm hy sinh để kết thành máng cỏ cho Chúa Giêsu Hài Đồng ngự vào. Đồng thời, xin cho chúng con biết mang Chúa Giêsu Hài Đồng đến cho những người mà chúng con gặp gỡ, để mọi người đều có được Chúa Giêsu, có được quà tặng yêu thương của Thiên Chúa. Amen.
[/loichua]