[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 7, 1-13″]
Có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến. Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa. Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ; thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : “Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” Người trả lời họ: “Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng :
Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng,
còn lòng chúng thì lại xa Ta.
Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích,
vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.
Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.” Người còn nói : “Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền thống của các ông. Quả thế, ông Mô-sê đã dạy rằng : Ngươi hãy thờ cha kính mẹ và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử ! Còn các ông, các ông lại bảo : “Người nào nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ đều là “co-ban” nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa” rồi, và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa. Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa !”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
THỜ PHƯỢNG THIÊN CHÚA ĐÍCH THỰC
“Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta”(Mc 7,6).
Trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu đã trích dẫn Isaia 29,13 để khiển trách thói đạo đức giả của các Pharisêu: “Dân này tôn kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta” (Mc 7,6). Những việc đạo đức các Pharisêu giữ chỉ là giới luật phàm nhân và không phát xuất từ tấm lòng thờ phượng Thiên Chúa. Vậy đâu là thái độ thờ phượng Thiên Chúa đích thực?
Thờ phượng Thiên Chúa đích thực xuất phát từ tình yêu nội tâm của mỗi người đối với Thiên Chúa. Lòng yêu mến Thiên Chúa chân thành thúc đẩy chúng ta dấn thân phụng thờ Thiên Chúa, như lời thánh Phaolô nói: “Tình yêu Đức Kitô thúc bách chúng tôi” (2Cr 5,14). Các Pharisêu giữ các việc đạo đức như để thờ thượng Thiên Chúa, nhưng thực ra họ làm để tìm tư lợi cho bản thân, nên họ bị Chúa Giêsu kết án là những kẻ đạo đức giả (x. Mc 7,6). Cho nên, hành vi thờ phượng Thiên Chúa chân thật phải phát xuất từ lòng mến chân thành với Thiên Chúa. Chính lòng mến là linh hồn của các hành vi thờ phượng Thiên Chúa và đem lại giá trị đích thực cho hành vi thờ phượng Thiên Chúa.
Thờ phượng Thiên Chúa đích thực còn diễn tả qua việc tuân giữ các giới răn của Ngài, như Chúa Giêsu đã nói: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy” (Ga 14,23). Đức tin phải được thể hiện qua hành động như lời thánh Giacôbê Tông đồ khuyên nhủ: “Đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết” (Gc 2,17). Giới răn của Thiên Chúa tóm lại trong hai điều là mến Chúa yêu người (x. Mt 22,36-40), nghĩa là thực hành đức ái với Thiên Chúa và tha nhân. Hai nghĩa vụ nhưng là một, vì “ai yêu mến Thiên Chúa thì cũng yêu thương anh em mình” (1Ga 4, 21). Ai yêu mến là chu toàn lề luật (x. Rm 13,10).
Như thế việc thờ phượng Thiên Chúa đích thực phát xuất tình yêu nội tâm. Tình yêu ấy là chính Chúa Thánh Thần hoạt động bên trong chúng ta, hướng lòng trí chúng ta về Thiên Chúa và gợi lên trong chúng ta lòng khao khát kết hiệp với Thiên Chúa; đồng thời Ngài thúc đẩy chúng ta ước ao thi hành thánh ý Thiên Chúa, thánh ý mà chúng ta biết sẽ giải thoát chúng ta khỏi nô lệ tội lỗi, đưa chúng ta đạt tới phẩm giá tự do của con cái Thiên Chúa, và được sống hạnh phúc với Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin ban cho con một quả tim yêu mến, để con luôn biết yêu mến và phụng thờ Chúa trên hết mọi sự và yêu anh chị em như chính mình vậy. Amen.
[/loichua]