[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 10,17-27″]
Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”. Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”. Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”.
Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
ĐỂ ĐƯỢC SỐNG ĐỜI ĐỜI
“Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” (Mc 10,17).
Đối với Đức tin Kitô giáo, được sống đời đời có nghĩa là được ở mãi mãi với Chúa Giêsu Kitô, Đấng ngự bên hữu Thiên Chúa trên Nước Thiên Đàng. Đó cũng chính là mục đích tối hậu của người Kitô hữu. Như vậy, là người Kitô hữu, chúng ta phải làm gì để được sống đời đời? Dưới ánh sáng của sứ điệp Lời Chúa hôm nay, chúng ta sẽ cùng tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi đó.
Khởi đầu đoạn Tin Mừng, một người thanh niên đã đến gặp Chúa Giêsu và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” (Mc 10,17). Trước câu hỏi này và qua diễn tiến cuộc đối thoại giữa anh và Chúa Giêsu, chúng ta nhận thấy anh là một người đạo đức vì đã tuân giữ các giới răn từ thuở nhỏ (x. Mc 10,20). Chính Chúa Giêsu cũng đã chăm chú nhìn anh và đem lòng thương mến, nhưng Ngài tiếp tục mời gọi anh tiến xa hơn nữa để được hưởng sự sống đời đời: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta” (Mc 10,21). Tại sao Chúa Giêsu ngỏ lời với người thanh niên hãy bán hết gia tài bố thí cho người nghèo, rồi đến theo Ngài trong khi anh đã tuân giữ mọi giới răn? Khi ngỏ lời với anh như thế, Chúa Giêsu muốn tỏ cho anh thấy rằng sự sống đời đời không chỉ là phần thưởng dành cho đời sống mai sau vì đã tuân giữ tốt các giới răn, mà còn là được sống với Ngài ngay bây giờ và ở mãi với Ngài muôn đời. Đáng buồn thay! người thanh niên đã không hiểu điều ấy nên khi nghe Chúa Giêsu nói thế, anh đã buồn rầu bỏ đi vì anh có nhiều của cải (x. Mc 10,22). Chính của cải đã khiến anh ta khước từ lời mời gọi đi theo Chúa Giêsu. Đến đây, chúng ta nhận thấy, việc tuân giữ các giới răn của Thiên Chúa là điều tốt, nhưng chưa trọn vẹn vì còn thiếu việc chia sẻ cho những người nghèo khó cũng như thiếu sự từ bỏ đam mê của cải để được thanh thoát bước theo Chúa Giêsu, Đấng “là con đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6). Như thế, nếu con người vừa sống tốt luật của Chúa dạy vừa quyết tâm theo Chúa để biết sống cách triệt để theo tinh thần Tin Mừng, thì lúc đó người ta mới có thể được hưởng sự sống đời đời cùng với Chúa Giêsu trên Nước Thiên Đàng.
Qua trình thuật về người thanh niên giàu có trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy cho chúng ta biết rõ ba điều phải làm để được sống đời đời: đầu tiên là tuân giữ các giới răn của Chúa, kế đến là hãy biết chia sẻ của cải, hay những gì chúng ta có để giúp đỡ những người nghèo khổ, và điều thứ ba là biết tin tưởng bước theo Chúa Giêsu cách triệt để. Cách riêng, chúng ta cần lưu tâm đến cách sử dụng của cải theo đúng đường lối mà Chúa mong muốn. Chúng ta đã biết người thanh niên đến gặp Chúa Giêsu có nhiều của cải nên anh đã khước từ lời mời gọi của Chúa Giêsu là bán tài sản của mình đi mà bố thí cho người nghèo khó và đến theo Ngài để được sự sống đời đời. Như vậy, phải chăng người giàu lại khó vào Nước Trời (x. Mc 10,23) và việc có nhiều của cải là mối nguy hại cho phần rỗi đời đời? Câu trả lời là sự giàu có về của cải không phải là mối nguy hại, nhưng nguy hại ở chỗ của cải dễ làm cho con người trở thành nô lệ của nó. Hơn nữa, giàu có không phải là một tội, tội nằm ở chỗ giàu có một mình. Khi giàu có một mình, người ta dễ dàng đóng cửa tâm hồn và không còn thấy được người anh em của mình đang đau khổ bên cạnh mình như trường hợp ông nhà giàu và anh Ladarô nghèo khó (x. Lc 16,19-31). Chính vì thế, hãy biết rằng tự bản chất tiền của là cần thiết vì nó phục vụ con người, nhưng nếu tiền của thống trị con người, và con người trở thành nô lệ của nó để rồi họ không còn biết mở lòng chia sẻ với những người nghèo khó nữa, thì lúc ấy người giàu tiền của mới bị lên án, và sự sống đời đời sẽ trở nên xa vời đối với họ.
Lạy Chúa, ngày nay, chúng con đang sống trong một thế giới có những trào lưu tục hoá và khuynh hướng hưởng thụ vật chất, và điều này dễ làm cho chúng con dần dần xa rời Chúa. Vì vậy, xin Chúa cho chúng con biết trung thành tin theo Chúa, thành tâm tuân giữ các giới răn của Chúa, và luôn biết yêu thương tha nhân qua việc sẵn sàng chia sẻ của cải vật chất cho những người nghèo khó hơn chúng con, ngõ hầu chúng con được hưởng sự sống đời đời và được ở bên Chúa Giêsu mãi mãi trong Nước Trời. Amen.
[/loichua]