[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 10,17-22 “]
“Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết. Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì : thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.
Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết ; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
TIẾNG NÓI CỦA THÁNH THẦN
“Không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.” (Mt 10,20).
Trong thời gian mùa Vọng và lễ Giáng Sinh vừa qua, Phụng vụ cho chúng ta chiêm ngắm khuôn mặt của Chúa Giêsu, Mẹ Maria, thánh Gioan Tẩy Giả… Các Đấng ấy tuy có vai trò khác nhau trong chương trình cứu độ, nhưng đều có một điểm chung là cùng nói tiếng nói của Chúa Thánh Thần.
Lần giở về những trang đầu của Mạc Khải, Kinh Thánh trình bày Chúa Thánh Thần như là Ngôi vị rất âm thầm, nhưng Người lại hành động cách mạnh mẽ. Trong trình thuật Sáng Tạo, Thần Khí của Thiên Chúa bay là là trên mặt nước (x. St 1,2). Thần Khí còn ngự trên Môsê (x. Ds 11,25) và Giosuê (x. Đnl 34,9) để các ông lãnh đạo Dân vượt qua hành trình sa mạc và chinh phục đất hứa; ngự trên Đavít giúp ông làm vua Israel (x. 1Sm 16,13); ngự trên các ngôn sứ để giúp các ông thi hành sứ vụ (x. 2V 2,15; 2Sb 24,20; Ed 3,24; Dn 4,5…) Qua thời Tân Ước, tiếng nói của Chúa Thánh Thần còn rõ ràng hơn. Người đã làm cho Đức Maria cất lên tiếng hát Magnificat ngợi khen Thiên Chúa (x. Lc 1,46-55). Nhờ Thánh Thần, bà Êlisabet cất tiếng ngợi khen Đức Maria đầy diễm phúc (x. Lc 1,41). Nhờ Thánh Thần, ông Dacaria, cha của Gioan Tẩy Giả đã cất lên bài Bênêđictus ngợi khen Thiên Chúa (x. Lc 1,67).
Hôm nay, khi Giáo Hội cho chúng ta mừng kính thánh Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi, một lần nữa Chúa Thánh Thần lại lên tiếng nơi thánh nhân. Sách Công Vụ Tông Đồ thuật lại rằng Thánh Stêphanô “Được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời, thấy vinh quang Thiên Chúa, và thấy Đức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa. Ông nói: ‘Kìa, tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa’” (Cv 7,55-56). Như thế, thánh Stêphanô đã đã để Chúa Thánh Thần hoạt động trong ngài như lời Đức Giêsu nói trong Tin Mừng hôm nay: “Không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.” (Mt 10,20). Vì Chúa Thánh Thần không ngừng lên tiếng để làm chứng về Đức Giêsu, dạy và làm cho các môn đệ nhớ lại tất cả những gì Đức Giêsu đã nói và dẫn các môn đệ tới sự thật toàn vẹn là Thiên Chúa (x. Ga 14,16-26).
Trong mùa Giáng Sinh, chúng ta được sống những ngày hồng phúc mừng sinh nhật của Con Chúa. Đây là việc kỳ diệu của Chúa khiến triều thần trên trời dưới đất phải cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa rằng “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm” (Lc 2,14). Trong Chúa Thánh Thần, chúng ta hãy hợp lời với các thiên thần mà tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta hãy tận dụng mùa hồng phúc này và hãy để Chúa Thánh Thần dùng môi miệng ta mà cất cao lời ca khen chúc tụng Thiên Chúa vì “đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta” (Tv 118,23).
Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến trong lòng chúng con và xin sử dụng lòng trí và môi miệng chúng con để chúng con làm chứng cho Chúa Giêsu và nói lên tiếng nói của Người. Xin uốn lòng chúng con nên giống Chúa để chúng con biết mở lòng tiếp rước Chúa ngự vào tâm hồn. Nhờ đó danh Chúa Cha được ca tụng và mọi người nhận biết Danh Người hơn. Amen.
[/loichua]