[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 10, 17 – 22″]
Ngày ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp các con cho công nghị, họ sẽ đánh đòn các con nơi hội đường. Vì Ta, các con sẽ bị điệu đến trước vua quan, để làm chứng trước mặt họ và các dân. Nhưng khi người ta nộp các con, các con chớ lo lắng phải nói sao và nói gì, vì không phải các con nói, nhưng là Thánh Thần của Chúa Cha các con sẽ nói thay cho. Anh sẽ nộp em cho người ta giết; cha sẽ nộp con; con cái chống đối cha mẹ và làm cha mẹ phải chết. Vì Ta, các con sẽ bị mọi người ghét bỏ, nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, sẽ được cứu rỗ”i.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
VÌ THẦY
“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị người ta thù ghét ” (Mt 10, 22)
“Vì danh Thầy, anh em sẽ bị người ta thù ghét”. Đây là lời cảnh báo rõ ràng mà Chúa Giêsu đã tiên báo cho các Tông Đồ biết. Các Tông Đồ sẽ “bị bắt bớ, bị đánh đập trong các hội đường, và bị điệu ra trước mặt vua chúa, quan quyền” (Mt 10, 17-18). Người Tông Đồ chịu bách hại vì phải làm chứng cho sự thật: “Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để nhờ tin mà được sự sống nhờ danh Người” (Ga 20, 31). Nhiệm vụ làm chứng cho Thầy thật khó khăn, tuy nhiên các Tông Đồ không hành động một mình nhưng có Chúa Thánh Thần luôn đồng hành và nâng đỡ trong mọi hoàn cảnh. Chúa Giêsu khuyên các Tông Đồ, khi bị bắt bớ và phải nói trước tòa thì đừng lo phải nói gì vì: “không phải các ngài nói mà chính Thần Khí của Cha sẽ nói trong các ngài” (Mt 10, 20). Nhờ Chúa Thánh Thần và các ơn huệ của Ngài, người Tông Đồ có sự khôn ngoan để đối đáp với quan quyền, có đủ sức mạnh để chịu đau đớn và có khiêm nhường để chịu sỉ nhục. ĐGH Phanxicô đã nói trong một bài giảng gần đây tại nhà nguyện Matta: nhờ ơn khiêm nhường mà người môn đệ mới có khả năng chịu đựng biết bao nhục nhã, có khả năng nhận lấy những sỉ nhục, giống như Chúa Giêsu đã chịu đựng. Như vậy, vì danh Chúa Giêsu các Tông Đồ sẽ bị thù ghét và bách hại, nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần mà các ngài chiến thắng cuộc bách hại đó.
Nhìn vào cuộc đời thánh Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi mà Giáo Hội mừng kính hôm nay, ta thấy ơn gọi làm tông đồ và con đường tử đạo của ngài được rập theo Lời Chúa Giêsu đã dạy. Ngài đã chấp nhận hiến cả mạng sống mình để làm chứng cho Chúa Giêsu. Sách Công Vụ thuật lại, “những người cứng đầu cứng cổ, lòng và tai không cắt bì, chống lại Thánh Thần” (Cv 7, 51) đã ném đá Stêphanô cho đến chết bởi trước đó Ngài đã lên án họ là những kẻ đã phán bội và đóng đinh Đấng Cứu Thế. Thánh Stêphanô đã chết như Ðức Kitô: Bị sĩ nhục, bị kết tội cách sai lầm, bất công vì ngài dám nói lên sự thật. Ngài chết khi lòng được đầy tràn Thánh Thần, mắt nhìn lên Thiên Chúa, và với lời xin tha thứ cho kẻ xúc phạm: “Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này” (Cv 7, 60). Cái chết của thánh Stêphanô là cái chết có phần đau khổ nhưng đó là cái chết can đảm, sự tín thác hoàn toàn và với tình yêu tha thứ, chết cho người mình yêu. Mỗi người Ki tô hữu luôn là một tông đồ của Chúa Giêsu. Dù ở bậc sống nào, người môn đệ của Thầy Giêsu cũng được mời gọi sống và loan báo Tin Mừng cứu độ củaThầy. Vì thế, chắc chắn trong đời sống đức tin sẽ gặp những khó khăn, thử thách, cản trở và đôi khi còn bị bách hại và ghét bỏ vì mang danh là Kitô hữu, vì việc rao giảng Tin Mừng. Vì thế, noi gương các thánh tử đạo, chúng ta hãy khiêm tốn, mở lòng mình để đón Chúa Thánh Thần, để Ngài hướng dẫn và làm chủ cuộc đời ta trong mọi hoàn cảnh, nhất là những lúc ta bị thử thách và bắt bớ.
Lạy Chúa Giêsu, khi rao giảng Tin Mừng và làm chứng cho Chúa trong cuộc sống hôm nay, chúng con gặp rất nhiều trở ngại và thách đố. Vì thế, xin Chúa ban Thánh Thần đến để trợ giúp và nâng đỡ chúng con trong mọi hoàn cảnh. Amen.
[/loichua]