Chúa Nhật Phục Sinh Năm B

Lời Chúa: Ga 20, 1 - 9

Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”. Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.

 


Suy niệm

Nỗi buồn phiền thất vọng đau đớn của ngày tử nạn đã nhường chỗ cho niềm vui lớn lao của ngày Phục sinh. Thập giá là hình khổ nhục nhã, nhưng Đức Kitô đã làm cho nó trở nên Thánh giá, dấu chỉ của tình yêu và ơn cứu độ. Chết là định mệnh và là nỗi sợ hãi lớn lao của mọi người, nhưng Đức Kitô đã chiến thắng sự chết và mở lối dẫn vào sự sống vĩnh cửu.

 Thế nên, Tin Mừng Phục Sinh đâu chỉ cho riêng ai, nhưng là niềm vui chung cho toàn nhân loại. Sứ mạng của chúng ta là làm cho niềm vui phục sinh lan tỏa đến mọi cảnh đời, nhất là với những anh chị em đang còn xa lạ với Chúa, đang gặp nhiều nỗi bất hạnh truân chuyên và lầm lạc. Một đời sống thánh thiện, hy sinh, phục vụ và tràn đầy niềm vui sẽ giúp mọi người nhận ra Chúa phục sinh đang hiện diện và từng ngày dẫn dắt toàn nhân loại đến với hạnh phúc vĩnh hằng.

Lạy Đấng Phục Sinh, chúng con tin và hy vọng vào Chúa. Xin cho chúng con biết chết đi cho con người tội lỗi, ươn hèn, và xin dẫn chúng con bước ra khỏi nấm mồ của u sầu thất vọng để chỗi dậy trong ân sủng của niềm vui cứu độ và nhiệt thành làm chứng cho Tin Mừng phục sinh. Amen. 


 

Comments are closed.