Thứ Bảy sau Chúa Nhật 21 Thường Niên – Ngày 27/08/2016

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 25, 14 – 30″ ]

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: “Có một người kia sắp đi xa, liền gọi các đầy tớ đến mà giao phó tài sản của ông. Ông trao cho người này năm nén bạc, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người, đoạn ông ra đi. Người lãnh năm nén bạc, ra đi và dùng tiền ấy buôn bán làm lợi được năm nén khác. Cũng vậy, người lãnh hai nén cũng làm lợi ra hai nén khác. Còn người lãnh một nén, thì đi đào lỗ chôn giấu tiền của chủ mình. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ các đầy tớ trở về và đòi họ tính sổ. Vậy người lãnh năm nén bạc đến, mang theo năm nén khác mà nói rằng: “Thưa ông, ông đã trao cho tôi năm nén bạc, đây tôi làm lợi được năm nén khác”. Ông chủ bảo người ấy rằng: “Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi”. Người đã lãnh hai nén bạc cũng đến và nói: “Thưa ông, ông đã trao cho tôi hai nén bạc, đây tôi đã làm lợi được hai nén khác”. Ông chủ bảo người ấy rằng: “Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi”. “Còn người lãnh một nén bạc đến và nói: “Thưa ông, tôi biết ông là người keo kiệt, gặt chỗ không gieo và thu nơi không phát, nên tôi khiếp sợ đi chôn giấu nén bạc của ông dưới đất. Ðây của ông, xin trả lại ông”. Ông chủ trả lời người ấy rằng: “Hỡi đầy tớ hư thân và biếng nhác, ngươi đã biết ta gặt chỗ không gieo, thu nơi không phát: vậy lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho người đổi tiền, và khi ta trở về, ta sẽ thu cả vốn lẫn lời. Bởi thế, các ngươi hãy lấy nén bạc lại mà trao cho người có mười nén. Vì người có sẽ cho thêm và sẽ được dư dật, còn kẻ chẳng có, thì vật gì coi như của nó, cũng lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng, các ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc, nghiến răng”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

“Ông chủ nói với người ấy: ‘Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!’ ” (Mt 25, 21)..

Các đầy tớ đã được ông chủ tín nhiệm giao cho của cải của ông để họ sinh lời. Mỗi người đã thi hành theo cách riêng của họ. Kết quả là những người đã sinh lời thì được thưởng, còn người biếng nhác thì chẳng những không được thưởng mà còn bị tước hết những gì anh có và bị luận phạt theo cách sống và thái độ tiêu cực của anh với ông chủ của mình (x.cc. 26-28).

Thánh Augustinô, vị đại tiến sĩ của Giáo Hội, đã đưa ra một khẳng định như sau: “Khi tạo nên con, Chúa không cần hỏi ý con; nhưng để cứu độ con, Chúa cần con đáp lời”. Nhìn lại cuộc đời của các thánh, chúng ta thấy ơn Chúa đã tuôn đổ cách dồi dào trên các ngài và đã “không trở nên vô hiệu” (1Cr 15,10) vì chính các ngài đã hết lòng cộng tác với ơn Chúa. Hình ảnh các đầy tớ trong Tin Mừng hôm nay thật chẳng hề xa lạ với chúng ta: Thiên Chúa cũng đã gởi cho ta biết bao hồng ân, tựa những yến bạc Người ký gửi nơi chúng ta để chúng ta quản lý và sinh lời. Món lời ấy thực ra không phải cho Chúa mà chính là cho chúng ta, bởi vì “chúng chẳng thêm gì cho Chúa nhưng đem lại cho chúng ta ơn cứu độ” (Kinh Tiền Tụng chung IV). Về phần mình, Chúa đã ban ơn, nhưng chỉ khi chúng ta nhận ra, khiêm tốn đón nhận và nỗ lực cộng tác với ơn Chúa thì chúng ta mới thực là những đầy tớ trung thành và đáng được hưởng phần thưởng Chúa ban: “Hãy vào mà hưởng niềm vui của Cha”.

Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì biết bao ân huệ Chúa đã, đang và sẽ ban cho chúng con. Xin giúp chúng con biết quý trọng những ân ban ấy và nỗ lực làm cho chúng không ngừng trổ sinh hiệu quả tốt đẹp nơi cuộc sống hằng ngày của chúng con. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.