Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là “Thầy”, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là “cha”, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là “người chỉ đạo”: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
“Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên” (Mt 23,12).
Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ sống tinh thần phục vụ. Ngài phê phán tính tự mãn, khoe khoang của giới luật sĩ và biệt phái trong việc phục vụ. Họ mang trong mình sự tương phản giữa lời nói và hành động bởi họ nói mà không làm. Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ sống tinh thần phục vụ trong sự khiêm nhường :“người làm lớn hơn cả phải là người phục vụ anh em”. Đừng mong tìm lợi cho mình nhưng hãy nghĩ tới ích lợi của tha nhân; đừng khoe khoang về công việc phục vụ của mình nhưng hãy làm cách kín đáo; đừng tìm vinh danh bản thân nhưng là làm sáng danh Chúa. Những ai hạ mình phục vụ như thế sẽ được Thiên Chúa cất nhắc lên cao và tuyên dương.
Nhìn vào cuộc sống, ta bắt gặp những người sống trong sự ích kỷ, háo danh và tự khép lòng mình vào trong ốc đảo của chủ nghĩa cá nhân. Nhưng bên cạnh đó, vẫn còn đó rất nhiều những môn đệ Đức Kitô mang trong mình tấm lòng bác ái xả thân phục vụ không vì ích lợi cá nhân nhưng vì tha nhân và vinh danh Thiên Chúa. Cuộc sống này là sống cùng và sống với và không ai là một hòn đảo cô độc, vì thế mỗi người hãy trở nên như muối men ánh sáng giữa đời toả chiếu tình yêu Thiên Chúa. Cách đặc biệt, người môn đệ Đức Kitô hãy biết biến cuộc sống của đời mình thành bài ca phục vụ vì danh Chúa Kitô : “Phục vụ là cho không, phục vụ là quên mình, phục vụ không đòi đền đáp, phục vụ ân nghĩa không chờ”.
Lạy Chúa, Chúa đã nêu gương cho chúng con khi cúi xuống rửa chân cho các môn đệ, khi hiến trao chính mạng sống mình để cứu chuộc chúng con ngay khi chúng con còn là tội nhân. Sự phục vụ của Chúa thật đẹp và cao quý biết bao, chúng con xin hết lòng cảm tạ Chúa. Xin Chúa giúp chúng con trung thành và quảng đại dấn bước trên con đường yêu thương phục vụ. Amen.