Thứ Hai tuần 7 mùa Thường Niên – Ngày 16/05/2016

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa:Mc 9,14-29″ ]

Khi ấy, Chúa Giêsu (từ trên núi xuống) và đến cùng các môn đệ, Người thấy một đám đông vây quanh các ông và những luật sĩ đang tranh luận với các ông. Vừa thấy Người, tất cả đám đông kinh ngạc, họ sợ hãi và chạy đến chào Người. Và Người hỏi họ rằng: “Các ngươi tranh luận gì với nhau đó?” Một người trong đám đông trả lời rằng: “Lạy Thầy, tôi đem đến cùng Thầy đứa con trai tôi đang bị quỷ câm ám. Quỷ đột nhập vào nó bất kỳ ở đâu thì vật nó ngã xuống đất và nó xùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ ra. Tôi đã xin các môn đệ Thầy trừ quỷ, nhưng họ bất lực”. Người đáp lại: “Hỡi thế hệ cứng lòng tin, Ta còn ở giữa các ngươi đến bao giờ? Ta phải chịu đựng các ngươi đến bao giờ nữa? Ðem nó lại đây cho Ta”. Và người ta đem nó đến. Vừa thấy Chúa Giêsu, quỷ liền dằn vặt đứa bé dữ dội, đứa bé ngã ra, xùi bọt mép, lăn lộn trên đất. Chúa Giêsu hỏi cha nó rằng: “Nó bị như thế từ bao giờ?” Ông ta đáp: “Thưa từ lúc bé! Quỷ thường xô nó vào lửa, vào nước để giết nó. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì thì xin Thầy thương giúp chúng tôi”. Chúa Giêsu nói với ông: “Sao lại nói: Nếu Thầy có thể? Với kẻ nào tin, thì mọi sự đều có thể được”. Tức thì cha đứa bé khóc lóc kêu lên: “Thưa Thầy tôi tin, xin Thầy trợ giúp lòng tin yếu kém của tôi”. Chúa Giêsu thấy đám đông tuôn đến, Người nạt thần ô uế rằng: “Hỡi thần câm điếc, Ta truyền cho mi: hãy xuất ra khỏi nó và không được nhập vào nó nữa”. Sau khi kêu thét và dằn vật đứa trẻ dữ dội, quỷ xuất khỏi nó và đứa trẻ ra như chết, khiến đám đông nói: “Nó chết rồi”. Nhưng Chúa Giêsu cầm tay nó nâng dậy và nó đứng lên. Khi Chúa vào trong nhà, các môn đệ hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con lại không thể trừ được nó?” Người đáp: “Loại đó không thể trừ được, nếu không cầu nguyện và ăn chay”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

Một người trong đám đông trả lời:“Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy, cháu bị quỷ câm ám. Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi. Người đáp: Ôi thế hệ cừng lòng, không chịu tin! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho tôi.”(Mc 9,17-19).

Đoàn dân đang vây quanh các môn đệ của Chúa. Họ ngạc nhiên vì các môn đệ của Chúa đã bất lực trong việc cứu chữa người bị quỷ ám. Chứng kiến cảnh tượng này, Chúa Giêsu đã thốt lên: “Hỡi thế hệ thiếu lòng tin và tà vạy”(Mc 9,19a). Khi nói những lời ấy, Chúa muốn nhắc nhở các môn đệ đã ăn chay và cầu nguyện chưa đủ, lại còn tự tin vào tài hèn sức mọn của mình. Chúa cũng nhắm tới đoàn dân đang háo hức muốn xem để thỏa mãn sự tò mò và hiếu kỳ của bản thân. Đồng thời Chúa cũng muốn nhắm đến thái độ của những người biệt phái và luật sĩ chỉ biết tìm cách bắt bẻ, chỉ trích Chúa. Và Chúa cũng nhắm tới người cha của cậu bé: ông lo vấn đề sinh tử phần xác của đứa con mà quên đi phần rỗi của linh hồn và phải có sự tin tưởng tuyệt đối nơi Chúa.

Ý thức được thân phận mỏng dòn của kiếp người, chúng ta hãy chạy đến với Chúa, tin tưởng và phó thác nơi Ngài để Ngài bồi dưỡng và gia tăng sức mạnh cho ta.

Lạy Chúa, con muốn suy nghĩ lại cuộc sống làm con Chúa của con. Nhiều lúc con hay cậy vào sức riêng và lòng đạo đức của mình như các môn đệ Chúa xưa kia. Trong cuộc sống thường nhật, con dễ đi vào lối sống của đoàn dân khi con thờ ơ nông cạn, chạy theo tính hiếu kỳ. Và con lại sa vào tình trạng của những luật sĩ, biệt phái chỉ biết khư khư với cách sống đạo truyền thống của mình. Đặc biệt người cha trong bài Tin mừng hôm nay là hiện thân của chính con, chỉ lo lắng về vật chất và rất yếu lòng tin. Xin Chúa tăng thêm lòng tin để con vượt thắng những yếu đuối của thân phận mỏng dòn, biết khiêm tốn và tin tưởng phó thác tuyệt đối nơi Chúa. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.