Thứ Tư sau Chúa Nhật Chúa Hiển Linh – Năm C

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 6, 45-52″ ]

(Khi năm ngàn người đã được ăn no), Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: “Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ”. Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

“Đức Giêsu thấy một đoàn người đông đảo, thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt” (Mc 6, 13).

Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia vì Người sợ các môn đệ bị cuốn theo những lời tán dương, ca ngợi của dân chúng mà huênh hoang, tự đắc. Rời bờ bên này nơi mà không khí nhộn nhịp như trẩy hội, được mọi người vây quanh, các môn đệ hy sinh sang bờ bên kia là không gian yên tĩnh vắng vẻ. Trên biển hồ, Chúa Giêsu cho các ông thêm một trải nghiệm nữa. Là dân chài lưới, chắc hẳn các ông đã có những kinh nghiệm về sóng gió và biết cách vượt qua. Thế mà, các ông lại đang vất vả chèo chống và tưởng chừng như thuyền gần chìm. Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy sự yếu đuối mong manh của con người. Những sự việc các môn đệ thường xuyên giải quyết giờ lại nằm ngoài khả năng của các ông. Các ông phải cần đến Chúa.

“Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ” (Mc 6,50b). Chúa Giêsu đã đến, Chúa Giêsu lên thuyền với các môn đệ lập tức gió yên, biển lặng. Chính lúc con người yếu đuối và vững lòng trông cậy vào Chúa thì chính lúc đó, Chúa bảo bọc, chở che họ. Con thuyền đang lênh đênh giữa dòng đời sẽ xuôi chèo mát mái nếu có Chúa ngự trị. Bởi, chính Chúa là bến bờ bình an.

Lạy Chúa, xin cho chúng con nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời, đặc biệt là lúc con yếu đuối, ngã lòng để quyền năng của Chúa luôn luôn được tỏ hiện. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.