Thứ 3 Tuần 12 Thường Niên – Ngày 25/06/2019

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 7,6.12-14″]

Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em. Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó. Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

VÀO CỬA HẸP

“Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó” (Mt 7,13).

Ai trong chúng ta cũng luôn muốn và thích đi những con đường rộng, đi vào những cánh cổng thênh thang. Con người thích chọn cho mình một lối sống dễ dãi, thoải mái theo ý mình chứ không ai muốn đi một con đường chật hẹp, lầy lội, đầy rẫy những chông gai và lắm khó khăn gian khổ. Thế nhưng, qua bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu lại chỉ cho ta con đường đi đến sự sống là phải đi qua cửa hẹp.

Mỗi chúng ta, trong cái tôi của bản thân mình luôn có những khuynh hướng tốt lành và khuynh hướng không tốt. Lãnh nhận bí tích Rửa tội, chúng ta có của thánh và ngọc quý. Đó chính là đức tin, là ơn thánh, là tước hiệu con cái Chúa. Những viên ngọc này thật quý giá vì nó quyết định hạnh phúc đời đời. Cho nên, ta phải trân trọng mà bảo vệ nó bằng mọi giá, bằng tất cả mạng sống của ta.

Tuy nhiên, tận sâu thẳm trong tâm hồn ta vẫn chứa chất rất nhiều những mầm mống của sự dữ. Nếu ta không kiềm chế được những tật xấu, những khuynh hướng xấu đang ngự trị trong tâm hồn ta thì chúng sẽ trồi lên để phá đổ, chà đạp lên tất cả những điều cao quý mà ta đã rất khó khắn để xây dựng trong hành trình cuộc đời. Chế ngự những tật xấu, những thú tính là bắt mình phải đi vào con đường hẹp, không cho chúng có cơ hội tự do tung hoành. Làm dược như vậy, ta mới mong bảo vệ được ơn thánh và ngọc quý trong ta.

Hơn nữa, cửa hẹp là biết quan tâm đến những người đang sống chung quanh ta. Quan tâm một cách chân thành không tính toán: tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta (x Mt 7,12). Thay vì ta quy hướng về cái tôi của mình thì ta nên quy hướng về người khác. Thay vì hỏi rằng ai là người thân cận của ta thì trước hết, ta nên tự xét mình xem ta là người thân cận của ai. Thay vì ta muốn người khác quan tâm đến mình thì trước tiên ta nên quan tâm đến người khác. Làm theo Lời Chúa dạy, tình yêu cần phải đi bước trước.

Từ bỏ cái tôi của mình là chịu hẹp một chút, chịu hy sinh quên mình một chút. Khi ta biết nhịn một bước ta sẽ thấy trời yên và biển sẽ lặng. Lùi một bước ta sẽ thấy biển rộng trời cao. Đó chính là đi vào cánh cửa hẹp yêu thương. Cửa hẹp này sẽ giúp ta mở rộng cánh cửa tâm hôn để bước vào những chân trời yêu thương.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa không dạy chúng con đi tìm sự an toàn khôn ngoan kiểu người đời, nhưng dạy chúng con đi tìm sự khôn ngoan của Chúa bằng việc trao thật nhiều yêu thương cách vô vị lợi. Xin Chúa giúp chúng con nỗ lực thực hiện cho người khác những gì mình muốn họ làm cho mình. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.