[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 9,27-31 “]
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi Con vua Ðavít, xin thương chúng tôi”. Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?” Họ thưa: “Lạy Thầy, có”. Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy”. Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: “Coi chừng, đừng cho ai biết”. Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
ĐỨC GIÊSU LÀ ĐƯỜNG, LÀ SỰ THẬT VÀ LÀ SỰ SỐNG
“Khi ấy, Đức Giêsu đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: ‘Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!’” (Mt 9,27).
Nếu đức tin giúp chúng ta nhìn ra những điều mà đôi mắt thể xác không nhìn thấy được, thì chúng ta có thể nói rằng đức tin được coi là đôi mắt của tâm hồn. Quả vậy, hai anh mù đã dùng đôi mắt của tâm hồn để có thể nhận ra Đức Giêsu “là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống”.
Với tình trạng thân xác của mình, hai anh mù không thể nhìn thấy Chúa Giêsu cũng như lối đường Chúa đi qua. Ấy thế mà, hai anh vẫn đến được nơi Chúa Giêsu ở. Hành động ấy mang đầy ý nghĩa của một đức tin năng động. Đức tin mách bảo cho hai anh nhận biết Chúa Giêsu là Đường. Con Đường ấy sẽ dẫn hai anh trên lối bình an, sẽ đưa hai anh đến bến bờ của niềm mong ước. Chính vì thế, hai anh mù đã vững bước đi theo mà không chút đắn đo.
Đức Giêsu là Đường, cũng là Sự Sống và là điểm đến của hai anh mù. Họ biết cuộc đời đang chìm ngập trong bóng tối mù lòa của họ sẽ được tràn ngập ánh sáng khi đến với Thầy Giêsu. Chỉ nơi Đức Giêsu, họ mới tìm lại được sự sống sung mãn của một con người. Và rồi, ước nguyện đong đầy đức tin ấy đã thành hiện thực. Đức Giêsu đã mở đôi mắt thể xác cho họ. Đấng là Sự Sống đã mang lại đời sống mới cho hai con người đáng thương và đáng phục ấy.
Sự chữa lành mà hai anh mù được hưởng, trước là nhờ lòng thương xót của Chúa Giêsu, sau là do chính đức tin của họ. Quả vậy, đức tin đã cứu chữa họ như lời Chúa Giêsu nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy”(Mt 9, 29). Ngang qua sự xác tín của hai anh mù, chúng ta còn nhận ra lời khẳng định Chúa Giêsu là Đấng Chân Thật. Bằng đức tin, họ đã nói cho chúng ta biết họ tin những điều Chúa Giêsu nói, những việc Chúa Giêsu làm. Quả vậy, phép lạ Chúa Giêsu chữa hai anh mù là bằng chứng cho việc Ngài đến để làm ứng nghiệm những sự thật tiên tri Isaia viết về Ngài: “Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được nhìn thấy. Nhờ Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi, và vì Đức Thánh của Israel, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng” (Is 29,18-19).
Về phần mình, chúng ta tìm đâu ra con đường dẫn đến sự sống, tìm đâu ra sự thật đích thực nơi trần thế này? Ắt hẳn, giữa những con đường thế tục dể dẫn tới diệt vong, giữa những dối trá lừa lọc, chúng ta sẽ không bao giờ tìm được điều chúng ta mong mỏi. Chỉ nơi Chúa Giêsu, mỗi người mới tìm thấy cho mình con đường trọn hảo dẫn đến hạnh phúc đời đời. Điều đó đòi hỏi một đức tin vững mạnh nơi chúng ta. Chính nhờ đức tin, chúng ta biết tìm về bên Chúa. Chính nhờ đức tin, chúng ta không ngồi đó trách đời lắm dối gian với đầy những con đường hư nát. Chính nhờ đức tin, chúng ta trở thành chứng nhân cho tha nhân bước theo Chúa Giêsu, Đấng là Đường là Sự Thật và là Sự Sống.
Lạy Chúa, xin Chúa mở to con mắt đức tin của chúng con, để chúng con biết hướng lên Chúa; xin Chúa mở rộng đôi mắt thể xác của chúng con trong cái nhìn yêu thương để chúng con trông đến tha nhân. Được như vậy, chúng con sẽ đủ sức thi hành công bình bác ái, xây đắp nẻo chính đường ngay mà tiến về quê Trời. Amen.
[/loichua]