[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 15,29-37″]
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần biển Galilêa, và Người lên ngồi trên núi; dân chúng lũ lượt đến cùng Người, đem theo kẻ câm, mù, què, liệt và nhiều người khác, và đặt họ dưới chân Người. Người đã chữa lành họ. Dân chúng kinh ngạc nhìn thấy kẻ câm nói được, người què bước đi, người đui lại thấy, và họ tôn vinh Thiên Chúa Israel.
Còn Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ mà phán: “Ta thương xót đoàn lũ này, vì đã ba ngày, họ ở lại với Ta, nhưng không có gì ăn. Ta không muốn cho họ về bụng đói, sợ họ té xỉu dọc đàng”. Các môn đệ thưa Người: “Chúng con lấy đâu đủ bánh trong hoang địa này mà cho ngần ấy dân chúng ăn no?” Chúa Giêsu nói với họ: “Các con có bao nhiêu chiếc bánh?” Họ thưa: “Có bảy chiếc, và ít con cá nhỏ”. Người truyền dân chúng ngồi xuống đất. Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các môn đệ đem cho dân chúng. Tất cả đều ăn no, và mảnh vụn còn lại người ta thu lượm được bảy thúng đầy. Số người đã ăn lên tới bốn ngàn, không kẻ đàn bà con nít. Sau khi giải tán dân chúng, Người bước lên thuyền và đến địa phận Magađan.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
BỮA TIỆC CỦA ƠN CỨU ĐỘ
“Ta thương xót đoàn lũ này, vì đã ba ngày, họ ở lại với Ta, nhưng không có gì ăn. Ta không muốn cho họ về bụng đói, sợ họ té xỉu dọc đàng” (Mt 15,32).
Dù đang sống trong một xã hội tiêu thụ của nền khoa học hiện đại, nhưng lúc nào con người cũng cảm thấy đói khát: không chỉ đói khát về cơm bánh vật chất, mà ẩn sâu bên trong là đói khát về sự sống, tình yêu và ơn cứu độ. Lời Chúa hôm nay trình bày cho chúng ta hình ảnh về bữa tiệc được Chúa thiết đãi, hầu làm thỏa mãn cơn đói khát ấy. Đó là bữa tiệc của ơn cứu độ dành cho những người trung kiên bước theo Chúa.
Tin mừng thuật lại phép lạ Chúa Giêsu hóa bánh ra nhiều lần thứ hai để nuôi đám đông dân chúng. Trình thuật này mang nhiều ý nghĩa biểu tượng. Nó trình bày cho chúng ta thấy một bữa tiệc được Chúa thiết đãi dành cho những người theo Chúa sau ba ngày mệt lả. Sau khi đoàn dân theo Chúa ba ngày ròng, họ bắt đầu cảm thấy đói và mệt lả. Chúa Giêsu đã nhận thấy, chạnh lòng thương và kêu mời các môn đệ cho họ ăn. Thời gian ba ngày có thể được xem là một hành trình bước theo Chúa Giêsu đi vào cái chết, để rồi được Chúa thiết đãi bữa tiệc Nước Trời. Đây là một bữa tiệc của lòng thương xót, bữa tiệc dành cho những người được cứu độ.
Bữa tiệc này đã được tiên tri Isaia tiên báo trong bài đọc thứ nhất: “Ngày ấy, trên núi này, Đức Chúa các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc: tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon, thịt béo ngậy, rượu ngon tinh chế. Trên núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân, và tấm màn trùm lên muôn nước. Người sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần. Đức Chúa là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên toàn cõi đất, Người sẽ xoá sạch nỗi ô nhục của dân Người” (Is 25,6-8). Cái khung cảnh “ngày ấy, trên núi này” được hiện lên trong Tin mừng hôm nay: “Khi ấy, Chúa Giêsu lên ngồi trên núi; dân chúng lũ lượt đến cùng Người, đem theo kẻ câm, mù, què, liệt và nhiều người khác, và đặt họ dưới chân Người. Người đã chữa lành họ” (Mt 15,29-31). Cái khung cảnh “ngày ấy, trên núi này” cũng chính là khung cảnh của “ngày cứu độ, nơi trời mới đất mới xuất hiện.” Nơi đó sẽ không còn sự chết, cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa (x. Kh 21,1-4).
Cái khung cảnh “ngày ấy, trên núi này” không chỉ là một thực tại của quá khứ, hay của một tương lai xa vời, nhưng nó được diễn ra từng ngày, qua các cử hành Phụng vụ của Giáo Hội. Giáo Hội cử hành chính mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Đức Kitô trong Phụng vụ, nghĩa là cùng ở lại với Chúa trong suốt “ba ngày”. Khi chúng ta cử hành Phụng vụ, đặc biệt là Thánh Lễ, chúng ta được chữa lành và nuôi dưỡng nhờ bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể. Nơi bàn tiệc này, chúng ta được tham dự và hưởng nếm trước vào bữa tiệc Nước Trời.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn ý thức rằng, khi tham dự Thánh Lễ là tham dự và hưởng nếm trước bữa tiệc Nước Trời, để từ đó chúng con có những cử chỉ và thái độ xứng hợp khi tham dự Thánh Lễ. Amen.
[/loichua]