[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 18,15-20″]
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng : “Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em. Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội thánh. Nếu Hội thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.
Thầy bảo thật anh em : dưới đất, anh em ràng buộc những điều gì, trên trời cũng ràng buộc như vậy ; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy.
Thầy còn bảo thật anh em : nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho. Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
CHÂN THÀNH SỬA LỖI CHO NHAU
“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.” (Mt 18,15).
Bài Tin Mừng nhắc lại cho chúng ta một vấn đề quan trọng nhưng rất tế nhị trong việc sống chung với nhau: sửa lỗi người khác. Một việc vô cùng tế nhị và hết sức khó khăn: tế nhị về phía người được sửa lỗi, và khó khăn về phía người sửa lỗi, muốn giúp người khác nên hoàn thiện.
Nói rằng đó là một việc tế nhị, vì thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng: muốn khỏi bệnh nhưng sợ uống thuốc, vì thuốc đắng; muốn nói lên sự thật nhưng ngại không dám nói, vì sợ mất lòng. Đó là điều tế nhị thứ nhất. Điều tế nhị thứ hai ai cũng phải công nhận: Nhân vô thập toàn, người nào cũng có khuyết điểm, không ai là vẹn toàn cả. Thế nhưng tâm lý tự nhiên người ta thường nói: đẹp khoe xấu che; và không ai muốn ‘vạch áo cho người xem lưng’, vì ai cũng sợ người khác biết được khuyết điểm hay tính xấu của mình. Tự nhiên ai cũng muốn người khác quên đi hay đừng nhắc tới quá khứ không đẹp của mình. Do đó việc sửa lỗi anh em là điều hết sức khó khăn. Vì nếu không khéo hay vụng về thì anh em sẽ cho rằng chúng ta sửa lưng chứ không sửa lỗi. Hay chúng ta sẽ bị anh em mắng lại: Chân mình thì lấm mê mê, lại cầm bó đuốc mà rê chân người. Thậm chí có khi lại bị anh em dùng chính Lời Chúa để phang lại: “Hãy lấy cái đà khỏi mắt anh đã”.
Việc sửa lỗi anh em thật tế nhị và khó khan nhưng Lời Chúa hôm nay xác định cách rõ ràng: sửa lỗi anh em là một hành vi tích cực của đức bác ái, sửa lỗi anh em vì muốn anh em được nên hoàn thiện hơn. Sửa lỗi anh em trong đức ái không có nghĩa là dò xét bới móc, vạch lá tìm sâu, bé xé ra to, ít xít ra nhiều. Sửa lỗi anh em cũng không phải là kể ra lỗi lầm của anh em với bất cứ ai. Sửa lỗi anh em trong đức ái là ý thức rằng tôi cũng có lỗi lầm, tôi cũng đầy khuyết điểm và tôi cũng cần người khác sửa lỗi. Dám sửa lỗi anh em là dấu hiệu của một tình thương cao độ. Thương ai thật là muốn điều tốt cho người đó. Vậy nếu ta thương người anh em mình thật thì khi thấy người anh em mình sai lỗi, ta phải tìm đủ cách để cứu chứ không diệt. Việc sửa lỗi cho anh em cũng khó khăn và thậm chí đau đớn.
Xin Chúa cho chúng ta luôn biết can đảm chân thành góp ý cho nhau; đồng thời cũng biết khiêm tốn chấp nhận những sửa sai, những chỉ bảo của người khác về những lỗi lầm, thiếu sót của bản thân. Để ơn Chúa, tình yêu của Ngài và tình thương của anh em luôn ở mãi trong chúng ta. Và xin Thánh Thần là Đấng duy nhất “sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con” dạy chúng ta biết chọn lựa một thái độ đúng đắn qua Lời Chúa dạy hôm nay.
[/loichua]