Thứ Tư sau Chúa Nhật 4 Phục Sinh – Năm C

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 12, 44-50″ ]

Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Ðấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Ðấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Ðấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

“Tôi là ánh sáng đến thế gian, để bất cứ ai tin vào tôi, thì không ở lại trong bóng tối” (Ga 12,46)

Ngắm nhìn những tia nắng ban mai đầy sức sống của ngày mới, ta chợt nghĩ đến bên kia địa cầu, nơi mặt trời dần khuất dạng, màn đêm ập xuống và bóng tối bao trùm. Ánh sáng và bóng tối là hai thực tại đối lập không thể hiện diện cùng lúc. Nhưng đôi khi, dẫu ở nơi tràn ngập ánh sáng, vẫn còn đó bóng dáng của tăm tối lạnh lẽo, bởi lòng người đang bị che kín, bị lấn át bởi bóng tối của ích kỷ, hận thù và tội lỗi. Tuy nhiên, có một nguồn ánh sáng không bao giờ tắt, không bao giờ bị che khuất, có thể soi chiếu hành trình mỗi người chúng ta. Ánh sáng đó là chính Chúa Giêsu. Ngài không chỉ là Đấng ban ánh sáng nhưng chính là Ánh sáng, không chỉ là quà tặng của Thiên Chúa nhưng là chính Thiên Chúa, Đấng đích thân đến gặp gỡ và hiến thân cho con người. Ánh sáng của Ngài mang theo hơi ấm tình yêu đủ sức đẩy lui những tăm tối và băng giá nơi tâm hồn con người.

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng nhận thấy giá trị của ánh sáng, nhưng nghịch lý là chúng ta lại thường mày mò bước đi trong bóng tối. Bởi trong bóng tối, chúng ta che đậy được tội lỗi và sự thật về chính con người mình: “Ai làm điều ác thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách” (Ga 3,20). Chấp nhận ra khỏi bóng tối để đến cùng ánh sáng thực sự là một thử thách lớn lao, bởi lúc ấy tâm hồn chúng ta sẽ phải phơi bày với tất cả những rạn nứt và bất toàn. Thế nhưng, chính từ những vết rạn đó, ánh sáng sẽ len lỏi xóa tan đi những ẩn khuất tăm tối nhất. Chính khi nhận ra mình bất toàn, tâm hồn chúng ta sẽ khiêm nhường rộng mở hầu đong đầy ánh sáng Chúa. Nguồn ánh sáng giúp canh tân đổi mới để rồi qua chúng ta, Chúa Giêsu sẽ tuôn tràn ánh sáng chân lý và tình yêu thắp sáng tâm hồn nhân loại.

Lạy Chúa, giữa biết bao bóng tối bên ngoài và bên trong đang vây bủa tâm hồn con, xin cho con dám can đảm bước đi trong ánh sáng và làm chứng cho ánh sáng hầu cuộc đời con có thể chiếu tỏa nguồn ánh sáng dẫu nhỏ bé nhưng đủ sưởi ấm lòng người. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.