Thứ Tư sau Chúa Nhật 4 Phục Sinh – Năm B

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 12, 44-50 “]

Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Ðấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Ðấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Ðấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy”.

 [/loichua]

[loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

 Chúa Giêsu, khi đến trần gian, đã luôn ý thức rằng mình đến để thực thi ý Cha. Thế nên trong mọi sự, Người đều suy gẫm, tìm kiếm, và hành động theo như điều Chúa Cha muốn. Những mạc khải Người tỏ ra cho dân chúng đã tạo nên nhiều chống đối, nhạo báng như khi Người xưng mình là Con Thiên Chúa, hay khi Người công bố Người là Bánh cho mọi người ăn, hoặc Người sẽ phải chịu chết khổ hình thập giá… Tất cả những điều đó đều rất chướng tai nhưng là ý Chúa Cha nên Người không thể không nói: “Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Ðấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì”. Người đã hoàn toàn nên một sứ giả trung thành nhất, một tôi tớ khiêm hạ tột cùng trước thánh ý Chúa Cha. Cuộc thương khó là dấu tỏ chóp đỉnh lòng vâng phục tự hủy của Chúa Giêsu. Người đã chọn lấy cái chết thê lương nhục nhã thay vì, như ý tưởng của nhiều môn đệ, vùng dậy làm cuộc cách mạng bạo lực hiển hách để xưng vương, xây dựng một vương quốc lý tưởng. Dù cho với cách thức này, Người có thể chiêu mộ được đông đảo những kẻ theo mình, nhưng đó không phải là ý Chúa Cha cho nên Người đã dứt khoát từ bỏ để đi vào con đường tử nạn.

 Cung cách, tâm tình và hành động của Chúa Giêsu đích thực là gương mẫu cho những tông đồ của Người qua mọi thời. Trong tất cả, ý Chúa là trên hết, là động lực và chỉ dẫn cho sứ vụ tông đồ. Sự lệ thuộc hoàn toàn vào Chúa mới đem lại kết quả chân thực trong sứ mệnh rao giảng, trong việc giới thiệu Chúa cho mọi người. Cuộc phục sinh nhiệm mầu của Chúa chính là bảo chứng cho niềm hy vọng của những ai biết đặt thánh ý Người làm lẽ sống.

Lạy Chúa, qua Bí tích Thánh Tẩy, chúng con được trở nên ngôn sứ với trách vụ rao truyền Tin Mừng của Chúa. Nhưng chúng con đã thực hiện với thái độ nào? Chúng con vẫn còn thờ ơ, lắm khi dửng dưng; chúng con nhiều khi rao giảng về mình hơn là về Chúa; chúng con vẫn chưa trung thành với sứ mệnh được trao, hơn nữa cuộc sống còn trở nên phản chứng vì những tội lỗi của mình. Xin Chúa giúp chúng con ý thức lại căn tính và sứ mạng của mình, của một Kitô hữu, của một tông đồ truyền giáo, để trong hành trình đời này, chúng con biết dùng lời nói và đời sống trung tín trong đức tin mà rao giảng Lời của Chúa cho con người thời đại, họ vốn cần nhìn thấy chứng nhân hơn thầy dạy. Amen.  

[/loichua]

Comments are closed.