[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 13, 1-15″]
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.
Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.
Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su. Đức Giê-su biết rằng: Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về cùng Thiên Chúa, nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.
Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền thưa với Người: “Thưa Thầy! Thầy mà lại rửa chân cho con sao?” Đức Giê-su trả lời: “Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu.” Ông Phê-rô lại thưa: “Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu!” Đức Giê-su đáp: “Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy.” Ông Si-môn Phê-rô liền thưa: “Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa.” Đức Giê-su bảo ông: “Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu!” Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói: “Không phải tất cả anh em đều sạch.”
Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
YÊU CHO ĐẾN CÙNG
“Người yêu thương họ đến cùng.” (Ga 13, 1)
Hôm nay cùng toàn thể Giáo Hội, chúng ta long trọng bước vào Tam Nhật Thánh tưởng niệm Mầu Nhiệm Thương Khó của Đức Giêsu, để cảm nghiệm sâu sắc hơn về tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại. Tin Mừng hôm nay, khởi đi từ “Nhà tiệc ly” thánh sử Gioan không tường thuật việc Chúa lập Bí tích Thánh Thể, nhưng lại tường thuật việc Chúa rửa chân cho các môn đệ. Điều đó cho thấy việc rửa chân cho các môn đệ có một tầm vóc rất quan trọng, nói lên tình yêu đến tận cùng của Chúa Giêsu. Chiêm ngắm việc Chúa rửa chân cho các môn đệ trong Thánh Lễ Tiệc Ly, chúng ta có thể rút ra 3 bài học cho hành trình đức tin và để sống tâm tình Tuần Thánh.
Thứ nhất, phục vụ trong tự hạ. Hình ảnh Đức Giêsu cúi xuống rửa chân cho các môn đệ trước hết là một mặc khải rõ ràng về Thiên Chúa tình yêu. Nghiêng mình xuống là cách Cựu Ước dùng để diễn tả lòng nhân hậu thương xót của Thiên Chúa. Giờ đây, Thiên Chúa không những nghiêng mình mà còn quỳ gối, cúi xuống tận chân con người, để rồi phải ngẩng đầu lên trả lời khi Phêrô phản đối. Thử hỏi còn có sự hạ mình nào hơn thế ? Đấng toàn năng sáng tạo lại quỳ gối để ngước mắt nhìn lên thụ tạo của mình. Cử chỉ đó mãi là một tấm gương để cho tất cả các môn đệ của Đức Giêsu không ngừng học hỏi mà đối xử với nhau: “Nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau” (Ga 13, 14).
Thứ hai, phục vụ trong tự hiến. Câu chuyện rửa chân không đơn thuần là một tấm gương về bài học khiêm tốn phục vụ nhưng còn mang ý nghĩa biểu tượng, nói lên tất cả sứ mạng của Đức Giêsu đồng thời loan báo về sự chết và phục sinh của Người nữa. Hình ảnh Đức Giêsu “cởi áo ngoài ra” rồi sau đó lại “mặc áo vào” khiến ta liên tưởng đến lời Người nói trước kia: “Chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy” (Ga 10, 18). Như thế, câu chuyện rửa chân là cách diễn tả tượng trưng cho cái chết tự nguyện của Đức Giêsu và cuộc phục sinh của Người. Ở giữa hai hành động “cởi ra” và “mặc vào” trong trình thuật rửa chân là một cử chỉ tự hạ thẳm sâu. Còn ở giữa hai hành động “hy sinh” và “lấy lại” lại là sự tự hiến tuyệt vời: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15, 13).
Thứ ba, phục vụ cho đến cùng. Tin mừng Gioan không nói đến việc Đức Giêsu lập Bí Tích Thánh Thể, nhưng khung cảnh của bữa tiệc ly được bổ túc bằng đoạn thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintô giúp chúng ta hiểu rằng tiếp theo hành động có tính biểu tượng nối kết sự tự hạ với tự hiến là việc Chúa ban chính thịt máu của Người làm lương thực dưỡng nuôi nhân loại cùng với lệnh truyền: “Hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến Thầy” (1Cr 11, 25). Việc Đức Giêsu thiết lập Bí Tích Thánh Thể và chức Linh mục trong bữa Tiệc Ly chứng tỏ tình yêu của Người dành cho nhân loại. Yêu đến hiến mạng sống, yêu đến ban thân mình. Qua hai Bí Tích đó, Người muốn thực hiện lời hứa: “Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28, 20).
Chiêm ngắm hình ảnh Chúa rửa chân cho các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly hôm nay, ước gì mỗi người chúng ta học được bài học khiêm tốn phục vụ và cảm nghiệm được tình thương tột cùng của Chúa qua bí tích Thánh Thể. Xin cho chúng ta sẵn sàng đáp lại tình Chúa yêu thương bằng sự kết hiệp mật thiết với Chúa khi tham dự thánh lễ và rước lễ, để rồi sẵn sàng quên mình để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân, hầu trở nên chứng nhân cho Chúa trước mặt người đời (x. Cv 1,8). Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các linh mục luôn biết hoạ lại chân dung tình yêu của Chúa qua việc dấn thân và phục vụ, để luôn trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô, vị Linh Mục đời đời. Amen.
[/loichua]