Thứ Năm sau Chúa Nhật 9 Thường Niên – Năm B

Lời Chúa: Mc 12, 28b-34

Khi ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng: “Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?” Chúa Giêsu đáp: “Giới răn trọng nhất chính là: “Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi”. Còn đây là giới răn thứ hai: “Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi”. Không có giới răn nào trọng hơn hai giới răn đó”. Luật sĩ thưa Người: “Thưa Thầy, đúng lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người, chẳng có Chúa nào khác. Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy sinh”. Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu”. Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì nữa.

 


Suy niệm

 Chúa Giêsu đã liên kết luật mến Chúa và yêu người thành một giới răn duy nhất. Người kêu mời chúng ta thực hành luật yêu thương ấy như một dấu chỉ đặc biệt của con cái Thiên Chúa. Yêu mến Thiên Chúa là ra khỏi tình trạng thụ động, lãnh đạm, hời hợt, ngờ vực để hướng trọn vẹn lòng trí và cả con người mình về Thiên Chúa. Yêu mến Thiên Chúa là vận dụng tất cả năng lực trí tuệ và ý chí để biết Người, gặp gỡ Người, đón tiếp Người trọn vẹn. Vì yêu mến Chúa, chúng ta cũng yêu thương tha nhân như Chúa yêu thương chúng ta.

 Giới răn mến Chúa mời gọi chúng ta phải đổi mới tận căn về suy nghĩ và hành động. Mến Chúa với cả tâm hồn đơn sơ. Chân thành thực thi các giới luật của Người. Yêu mến Chúa cũng là yêu thương tha nhân vì họ là hình ảnh của Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đã tự đồng hóa mình với những người bé nhỏ, đói khát, tù đày (x. Mt 25, 31-46). Như vậy, khi nhận ra Chúa hiện diện nơi tha nhân, chúng ta sẽ vượt lên trên ác cảm, thù hằn, ghen tương trong cuộc sống.

Lạy Chúa, để gặp gỡ tha nhân, chúng con phải mở to đôi mắt. Để đón tiếp tha nhân, chúng con phải dọn dẹp cho trống trải lòng mình. Để yêu thương tha nhân, chúng con phải biết quên mình. Xin cho chúng con luôn xác tín rằng chúng con chỉ kính mến Chúa khi thực sự yêu thương anh chị em mình. Bởi vì “tình yêu có đôi chân đến với người nghèo. Tình yêu có đôi mắt để thấy những người bất hạnh và thiếu thốn. Tình yêu có đôi tai để nghe được tiếng than thở và nỗi buồn phiền của tha nhân”. Amen. 


Comments are closed.