Thứ Hai tuần XXIV Thường Niên – Ngày 18/9/2023

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 7,1-10″]

Khi ấy, lúc Chúa Giêsu đã nói với dân chúng xong, Người vào Capharnaum. Bấy giờ một viên sĩ quan có tên đầy tớ thân tín bị bệnh gần chết. Nghe nói về Chúa Giêsu, ông sai vài người kỳ lão Do-thái đi xin Người đến cứu chữa đầy tớ ông. Họ đến gần Chúa Giêsu và van xin Người rằng: “Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. Chúa Giêsu đi với họ, và khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này sai mấy người bạn đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh. Vì tôi cũng chỉ là một sĩ quan cấp dưới, (tuy nhiên) tôi có những lính dưới quyền tôi, tôi bảo người này đi, thì nó đi; bảo người khác lại, thì nó lại; và bảo đầy tớ tôi làm cái này, thì nó làm”.

Nghe nói thế, Chúa Giêsu ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông theo Người rằng: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”. Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

TIN ĐỂ ĐƯỢC LÃNH NHẬN PHÉP LẠ

“Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi” (Lc 7,6b).

Để phép lạ có thể xảy ra, điều quan trọng người thụ nhân cần phải có lòng tin. Lòng tin là cánh cửa để ân sủng của Thiên Chúa tuôn tràn trên thụ nhân. Câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành cho đầy tớ của viên sĩ quan chúng ta vừa nghe được thánh Luca thuật lại một cách rõ ràng và chi tiết. Trong câu chuyện xuất hiện gương mặt viên sĩ quan rất khiêm hạ và dễ mến trước mặt Chúa Giêsu. “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi” (Lc 7,6b), câu nói này diễn tả niềm tin sâu sa của viên sĩ quan. Ông không muốn làm phiền Chúa Giêsu, nên ông đã xin Ngài hành động từ xa. Ông tin rằng chỉ cần Chúa Giêsu phán một lời thì không có điều gì là không thể.

Đức tin của viên sĩ quan đơn sơ, sâu sắc và tự phát khiến Chúa Giêsu phải thán phục. Chúa Giêsu thán phục vì người ngoại giáo này không hề biết Ngài, thế mà lại tin tưởng cách sâu xa nơi Ngài. Đang khi đó, Ngài không tìm thấy được lòng tin như vậy nơi những kẻ từ lâu đi theo Ngài, đã từng lắng nghe và thấy việc Ngài làm. Ở đây, Chúa Giêsu có ý trách người Do Thái đã được mọi đặc ân: là dân được Thiên Chúa chọn và được rao giảng về Chúa Cứu Thế, nhưng họ đã không tin vào quyền năng cứu thế của Chúa Giêsu. Đồng thời, Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta thấy những phép lạ Chúa làm để cứu chữa người ta, bao giờ cũng có quan hệ mật thiết với lòng tin. Và như vậy, nếu chúng ta không tin, chắc chắn Chúa cũng không thể can thiệp và chữa lành cho chúng ta được.

Bài Tin Mừng hôm nay là một lời nhắc nhở cho mỗi người chúng ta, Chúa sẽ xét xử chúng ta theo niềm tin của ta, chứ không theo danh nghĩa hay gốc gác của chúng ta. Điều này cảnh giác chúng ta đừng ỷ lại vào danh nghĩa, địa vị: là người công giáo, là tu sĩ, giáo sĩ mà tự mãn tưởng mình được cứu rỗi, nhưng phải luôn nỗ lực sống niềm tin vào Chúa và phát triển niềm tin ấy trong suốt cuộc đời trần thế của mình. Chúng ta cũng hãy nuôi dưỡng lòng khiêm hạ và tâm tình về sự bất xứng của ta, nhờ đó ta sẽ không ngừng tự hỏi: tôi có cởi mở đón nhận hồng ân Thiên Chúa hay không? Đồng thời hãy ý thức và khiêm tốn để thưa lên trước mỗi lần rước lễ “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ lành mạnh”.

Lạy Chúa, xin cho chúng con có một đức tin nhạy bén để nhận ra Chúa đang hiện diện trong cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con cũng luôn ý thức về thân phận yếu đuối mong manh của phận người mà biết phó thác hoàn toàn cho Chúa. Vì chúng con có là gì thì chúng con cũng chỉ là một thụ tạo không đáng để Chúa ngự vào. Lạy Chúa xin thương xót chúng con. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.