[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 18, 35-43″]
Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!” Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: “Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!” Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?” Anh thưa: “Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. Chúa Giêsu bảo anh: “Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi”. Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
MONG ƯỚC TỐT ĐẸP
“Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy”. (Lc 18,41b)
Trong cuộc sống này, có lẽ, ai trong chúng ta cũng nuôi dưỡng trong lòng mình những ước mong. Người đói nghèo thì ước mong cuộc sống cuộc sống no đủ. Người cô đơn thì mong có nhiều bạn hữu thân tình. Người đau bệnh thì mong muốn mình được khỏe mạnh. Và còn biết bao những mong ước khác nữa. Những mong ước ấy thật tốt đẹp nhưng vấn đề là: điều gì đáng cho ta ước mong và làm thế nào để biến chúng thành hiện thực? Câu trả lời nằm trong trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe.
Trang Tin Mừng chúng ta vừa nghe thuật lại tình cảnh đáng thương của anh mù. Anh bị mù từ ngay thuở mới sinh. Và Còn đáng thương hơn nữa, thay vì được cha mẹ chăm sóc chu đáo, anh phải ngày ngày ăn xin, đón nhận nắng bụi mưa gió để kiếm từng miếng cơm, manh áo. Nỗi đau của anh lại càng chồng chất khi bị sự khinh bỉ của nhiều người sáng con mắt mà tối con tim, mang quan niệm sai lầm về bệnh tật và tội lỗi. Từng ngày sống trong hoàn cảnh đau thương như vậy, nhưng một điều lạ kỳ, anh mù không tuyệt vọng và không tìm đến cái chết. Trái lại, anh nuôi dưỡng ước vọng mãnh liệt sẽ được nhìn ánh mặt trời và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cuộc sống. Vấn đề của anh mù là ai sẽ giúp cho anh được sáng mắt? Câu trả lời đã hé nở khi anh nghe về Đức Giêsu. Anh đã đặt hi vọng hoàn toàn vào Ngài vì biết rằng ngoài Ngài ra không ai trong nhân loại có thể giúp anh được. Vì vậy, anh chờ đợi Ngài đến cứu chữa anh. Và khi Ngài đến, lập tức anh kêu xin tha thiết: “Lạy ông Giêsu con vua Đavít, xin thương xót tôi!” (Lc 18, 39). Lời cầu xin ấy chất chứa một niềm tin mãnh liệt vào vị thế thiên sai của Chúa Giêsu, quyền năng và lòng thương xót bao la của Ngài. Lời cầu xin ấy mãnh liệt đến nỗi không bị dập tắt dù có bị những người vô tâm trong đám đông ngăn cản. Lời cầu xin ấy chạm đến trái tim đầy xót thương của Chúa Giêsu và Ngài đã ban cho anh điều anh mong muốn, nghĩa là ban cho anh đôi mắt sáng để từ nay có thể chiêm ngắm các kỳ quan của Ngài.
Chúa Giêsu ban cho anh mù điều anh ước mong vì anh đã đặt niềm tin tưởng vào Ngài. Nhưng không chỉ vì niềm tin của anh mà còn vì điều anh mong ước là tốt đẹp. Đời sống chúng ta cũng luôn có những ước mong và ai cũng hi vọng là những ước mong đó sẽ trở thành hiện thực. Noi gương anh mù, chúng ta cũng hãy đặt trọn niềm tin tưởng vào Chúa Giêsu, Đấng quảng đại vô lường. Đồng thời chúng ta cũng hãy không ngừng thanh luyện những ước muốn của mình. Chúng ta đừng mong ước có nhiều tiền nhưng hãy mong ước mình có khả năng chia sẻ cho người khác. Đừng mong ước có nhiều thành công nhưng hãy ước mong sống có ích cho đời. Đừng mong ước sống sung sướng nhưng hãy mong ước sống thánh thiện. Nuôi dữơng những ước muốn tốt đẹp và đặt niềm tin tưởng bền đỗ vào tình yêu của Chúa Giêsu thì chắc chắc Ngài sẽ nhận lời nguyện cầu của chúng ta.
Sách Giảng Viên dạy rằng: phù vân quả là phù vân, tẩt cả chỉ là phù vân (Gv 1, 1), xin cho chúng ta nhận ra bộ mặt chóng qua của thế gian để khát khao những giá trị trời cao. Đồng thời xin cho chúng con biết trông cậy vào tình thương của Chúa để biến những ước vọng cao cả ấy thành hiện thực. Amen
[/loichua]