Thứ Hai Tuần 2 Mùa Vọng – Ngày 07/12/2020

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 15, 17-26″]

Ngày ấy, Chúa Giê-su đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Ga-li-lê-a, xứ Giu-đê-a và Giê-ru-sa-lem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, họ liền trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giê-su. Thấy lòng tin của họ, Người nói : “Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha”.

Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng : “Người này là ai mà dám nói phạm thượng. Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội”. Chúa Giê-su biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ : “Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy. Nói rằng “Các tội của ngươi đã được tha”, hay nói “Ngươi hãy đứng dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn. Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất”. Người nói với người bất toại rằng : “Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà”.

Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói : “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng”.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

DỌN ĐƯỜNG CHO CHÚA ĐẾN

“Thấy lòng tin của họ, Người nói : Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha”. (Lc 5,21)

Tinh thần Mùa vọng mời gọi mỗi người biết dọn đường cho Chúa đến được với tâm hồn mình. Chính lòng tin vững vàng và tình yêu cảm thông là con đường để Chúa có thể dễ dàng đến với ta và với mọi người.

Bài tin mừng cho thấy để đến được với Chúa, người bại liệt phải vượt qua rất nhiều ngăn trở. Đầu tiên là ngăn trở do bệnh tật. Căn bệnh bại liệt khiến anh không thể thân hành đến gặp Chúa được, cho dù anh ta rất muốn. Thứ đến là ngăn trở do khoảng cách. Để gặp được Chúa Giêsu, anh phải vượt qua đoạn đường dài, tự anh không thể vượt qua.Và ngăn trở cuối cùng là đám đông xung quanh Chúa Giêsu, khiến anh ta không thể đến gần Chúa. Nhưng với tình thương và hy sinh, những người bạn đã giúp người bại liệt vượt qua mọi trở ngại để gặp được Chúa Giêsu. Chính hành động quên mình của họ đã đụng chạm tới lòng thương xót của Chúa Giêsu, Người đã dùng quyền năng để chữa lành cho người bại liệt. Thử hỏi rằng điều gì đã thúc đẩy người bại liệt và những người bạn dám làm những điều đó? Thưa đó chính là Đức tin. Bởi họ tin rằng Đức Giêsu là Đấng Thiên Sai của Thiên Chúa, Người đến và dùng tình yêu để chữa lành mọi đau thương, qua đó mang lại niềm vui cho con người.

Niềm tin của người bại liệt và những người bạn là một bằng chứng và bài học quý giá cho chúng ta. Nhìn lại bản thân, tự hỏi chúng ta có tin cách tuyệt đối vào Chúa trong mọi hoàn cảnh không? Hay chỉ tin vào Chúa những lúc tôi cảm thấy được ơn này ơn nọ hay được bình an? Cuộc sống hôm nay với trào lưu hưởng thụ và những thử thách gặp phải trong cuộc sống đã khiến nhiều người đặt ra câu hỏi “liệu có Thiên Chúa thật chăng?” Đồng tiền và danh vọng khiến nhiều Kitô hữu sẵn sàng đánh đổi đức tin để có được những thứ đó. Việc trượt dài trên con đường tội lỗi và sa vào các tệ nạn xã hội đã khiến không ít bạn trẻ Công Giáo không còn cảm thức về tội và gần như không hiểu thế nào là đức tin thật. Vì thế, nhiệm vụ của chúng ta, những người môn đệ thân tín của Thầy Giêsu là phải biết hướng dẫn và nâng đỡ niềm tin cho mọi người. Như thánh Phaolô đã dạy: “Bổn phận của chúng ta, những người có đức tin vững mạnh, là phải nâng đỡ những người yếu đuối, không có đức tin vững mạnh…” (Rm 15, 1). Đồng thời, chúng ta cũng giúp mọi người nhận ra quyền năng và tình thương Chúa vẫn luôn hiện diện trong cuộc đời. Để họ không buông xuông hay thất vọng nhưng dám can đảm sống đức tin giữa bao gian nan thách đố của cuộc sống.

Mùa vọng là mùa mà Giáo hội mời gọi chúng ta dọn tâm hồn cho xứng hợp để cho Chúa đến. Xin Chúa chúng ta biết can đảm chạy đến với Chúa để được Người tha thứ tội lỗi và chữa lành mọi vết thương lòng. Xin cho chúng ta cũng mạnh dạn đến với những người đang xa lìa Chúa và xa cách cộng đoàn để nói lên lời cảm thông, yêu thương và chia sẻ, giúp họ vượt qua được mọi ngăn trở mà trở về cùng Chúa để được Người chữa lành và ban cho niềm vui đích thật là chính Chúa.

[/loichua]

Comments are closed.