Khi ấy, Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại, quỳ gối xuống trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt, hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”. Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ còn thiếu một điều là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”. Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh, và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao”. Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao. Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”. Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
“Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” (Mc 10, 17)
Ở đời, không ai lại không muốn mình luôn được sống hạnh phúc. Nhưng nghịch lý thay, con người vốn yếu đuối nên thường nao núng và gục ngã khi phải đối mặt với những sóng gió khắc nghiệt của cuộc đời. Những sóng gió này có thể nhấn chìm con người vào trong khổ đau, bất hạnh và vô vọng, thậm chí có thể cướp đi sự sống của họ. Trước thực tế phũ phàng ấy, con người không tránh khỏi nỗi khắc khoải về số phận của mình và không ngừng khao khát tìm kiếm một cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu. Đây cũng chính là lý do người thanh niên giàu có trong Tin Mừng chạy đến, quỳ xuống trước mặt Chúa Giêsu và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời” (Mc 10, 17)
Con đường đưa đến sự sống đời đời khởi sự với việc tuân giữ các giới răn của Chúa, đồng thời giữ lòng thanh thoát khỏi tiền của, sống bác ái chia sẻ với tha nhân. Đỉnh cao của con đường là trở thành môn đệ của Chúa Giêsu và bước theo Người. Có thể khi dấn thân theo con đường này, chúng ta sẽ gặp nhiều trở ngại làm ta thoái lui, nản chí vì ý chí con người yếu đuối, cộng với bản tính tự nhiên vốn vị kỷ. Nhưng nếu kiên trì cầu xin Chúa trợ giúp và nỗ lực làm theo Ý Chúa, chúng ta sẽ vượt qua những thử thách và tìm được sự sống hạnh phúc đời đời.
Lạy Chúa Giêsu, của cải vật chất cần thiết cho cuộc sống đời này nhưng đôi khi làm cho chúng con bị lệ thuộc, không thoát ra được. Là môn đệ của Chúa, chúng con nhận ra rằng chỉ có Chúa mới cho chúng con được sống hạnh phúc vĩnh cửu. Xin cho chúng con luôn ý thức được điều này và dám từ bỏ mọi sự mà theo Chúa. Amen.