[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mt 23,1-12″]
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
SỐNG TỰ TRỌNG, TỬ TẾ
“các Luật sĩ và người biệt phái ngồi trên toà Môsê: những gì họ nói, các ngươi hãy làm và giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm” (Mt 23,1-3).
Người đời ví von “chiếc áo không làm nên thầy tu”; một mặt, để đánh giá những người sống đời tu hành, nhưng thực chất đời sống chẳng ra gì; mặt khác, nhắc nhớ mọi người dù sống trong bậc sống nào, hãy sống đúng căn tính của bậc sống ấy, sống cho ra sống “làm trai cho đáng sức trai”, “sống tủi làm chi đứng chật trời”. Vậy nên, là Kitô hữu, mỗi người cần ý thức tập cho mình biết sống tự trọng, tử tế, thanh cao, bản lãnh, chính danh; để khi nhìn lại hoặc lúc nằm xuống, chí ít, ta không thẹn với lòng, với người, và với đời.
Nếp sống tự trọng, tử tế, đã được Chúa Giêsu dạy trong Tin Mừng; cách cụ thể, Chúa cảnh tỉnh các môn đệ “anh em hãy giữ mình. Anh em xem, nhóm biệt phái và giới luật sĩ ngồi trên tòa cao mà phán dạy; vậy những gì họ dạy, anh em hãy làm; nhưng đừng hùa theo hành vi của họ, vì họ nói mà không làm”. “Nói mà không làm, hoặc nói một đàng làm một nẻo” là những hành vi phản chứng Tin Mừng cách tai hại. Nhóm biệt phái miệng dạy yêu thương nhưng thật tâm luôn xét đoán đủ điều; giới luật sĩ cắt nghĩa chi li lề luật nhưng lại dựa vào đó để bắt chẹt đồng bào; họ dạy người ta ăn ngay ở lành, sống thánh thiện, bao dung, nhưng bản thân thì ăn gian nói dối, mưu toan sự dữ, tâm nuôi hận thù;… Lối sống của họ là lối sống giả hình, đời sống họ là đời sống thiếu chân thật.
Thực tế, lối sống giả hình, đời sống thiếu chân thật vẫn len lỏi, ẩn tàng trong xã hội ngày nay, làm cho xã hội ra nhiễu nhương. Giữa xã hội ấy, người ta rỉ tai nhau “thật thà thẳng thắn thường thua thiệt, lươn lẹo lọc lừa lại lên lương”; thậm chí, có người thốt lên “xã hội này sao ít người nhiều ma”, vì phải đốt đuốc tìm giữa ban ngày, họa mong gặp người tử tế. Ta tự hỏi “chẳng lẽ sống tự trọng, tử tế, khó đến thế sao?”. Theo một cách nhìn nào đó, quả là khó. Khó nhưng không phải là bất khả với mỗi người, trong ơn Chúa. Từng phút giây của ngày sống qua đi, Chúa luôn ban ơn và mời gọi ta: hãy thực hành, tập sống tử tế từ những điều nhỏ bé, đơn giản nhất, thậm chí là “tầm thường” nhất. Tỉ dụ như: tập sống tử tế khi lưu thông: kiên nhẫn chờ vài giây đèn đỏ, giảm ga nhường lối cho người qua đường, không phóng nhanh vượt ẩu; tập sống tử tế trong đời thường: không xả rác, để tâm tiết kiệm điện nước, tránh gây ồn ào quá mức; tập sống tử tế trong phụng vụ: ăn mặc nghiêm trang đứng đắn, không chuyện vãn xì xèo, không ngồi trên xe hay bên vệ đường để “xem lễ”; và nhất là, tập sống tự trọng với bản thân: luôn làm chứng cho sự thật, không phải “ai sao thì tôi vậy, ai làm bậy thì tôi làm theo”;… Giữa xã hội nhiễu nhương, ta tập rút ra bài học thanh cao của hoa sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”; nhất là tập sống theo gương Chúa và Lời Chúa chỉ dạy, để “trở nên muối men ướp mặn trần đời, nên ánh sáng soi tỏ trần gian”.
Lạy Chúa, xin nâng đỡ và bổ sức, ngõ hầu giúp chúng con dám can đảm sống tự trọng, tử tế, để làm chứng cho Chúa trong mọi phút giây của hiện tại.
[/loichua]