[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 1, 39-56″]
Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.
Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa”.
“Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.
Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
ĐỜI MẸ LÀ MỘT BÀI CA KHEN THIÊN CHÚA
“Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả” (Lc 1,49).
Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi (Tv 34,2). Trước lời tung hô của bà Elisabet “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ”, Đức Maria liền đáp lời bằng bài ca ngợi khen Đức Chúa “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi”. Tâm trí của Đức Mẹ lúc này không gì khác ngoài chính Chúa. Vì thế, Đức Maria kéo bà chị của mình hướng nhìn lên Đức Chúa, đó là “Đấng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả”. Mẹ ý thức được rằng tất cả những gì Mẹ có đều là ân huệ của Thiên Chúa: “Chúa đã đoái thương nhìn đến phận nữ tỳ hèn mọn”. Cho nên, trước những hồng ân cao cả đó, Mẹ dâng lên Chúa bài ca khen chúc tụng. Nếu nói cả đời Mẹ là một bài ca khen Thiên Chúa thì thật là đúng, bởi hôm nay, trong niềm hân hoan mừng kính Mẹ được Thiên Chúa rước về trời cả hồn lẫn xác, Giáo hội cho chúng ta nghe bài Magnificat mà năm xưa Mẹ đã hát lên như muốn nói rằng Giáo hội cũng đang cùng với các thiên thần, các thánh trên trời hợp tấu với Mẹ để hát vang bài ca ngợi Thiên Chúa.
Trước lời tung hô của một ai đó bạn sẽ làm gì? Tâm trí bạn còn đủ tỉnh táo để nhận ra hồng ân của Chúa chăng? Con người ngày nay thích sống dựa vào những lời khen của những người khác, nên họ cảm thấy buồn và thất vọng khi không được khen ngợi. Thánh Phaolô xác tín: “Tôi có là gì cũng là nhờ ơn Thiên Chúa” (1Cr 15,10). Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi luôn sống kết hiệp với Chúa, “suy đi nghĩ lại trong lòng như Mẹ” để dễ dàng nhận ra hồng ân của Chúa trên cuộc đời mình. Và khi nhận ra hồng ân đó, chúng ta được mời gọi hãy hát lên bài ca ngợi Chúa như Mẹ năm xưa.
Lạy Chúa, “muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương”. Chúa đã cho Đức Maria về trời cả hồn lẫn xác. Xin cho chúng con cũng được về trời như Mẹ khi kết thúc cuộc đời trần thế này. Xin Mẹ Maria cầu bầu cùng Chúa cho chúng con. Amen.
[/loichua]