[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 1,26-38″]
Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
Sứ thần liền nói : “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần : “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng !”
Sứ thần đáp : “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai : bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”
Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
THIÊN CHÚA ĐOÁI THƯƠNG ĐẾN PHẬN HÈN
“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà” (Lc 1,28)
Trong Cựu ước, vào những lúc dân Israel phạm tội, Thiên Chúa thường sai các ngôn sứ đến để cảnh tỉnh dân. Sứ điệp các ngôn sứ mang đến thường là các tội lỗi dân đã phạm, các hình phạt, lời kêu gọi sám hối, và kết thúc bằng việc loan báo niềm vui ơn cứu độ. “Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Xi-on (…)Án lệnh phạt ngươi, Đức Chúa đã rút lại, thù địch của ngươi, Người đã đẩy lùi xa” (x.Xp 3,14-15). Lời mời gọi vui lên đã được nhắc lại trong những trang đầu của sách Tin Mừng Luca : “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà” (Lc 1,28).
Lời chào của thiên thần Gabriel không đơn giản là một lời chào xã giao : “Mừng vui lên”. Nó hàm chứa sứ điệp gì đó mà thiên thần muốn gửi đến cho Đức Maria. Chính vì thế, Đức Maria đã “rất bối rối và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì” (Lc 1,29). Qua lời đáp của thiên thần, chúng ta nhận ra sứ điệp đó là : Thiên Chúa đã đoái thương đến Đức Maria. Tình thương của Thiên Chúa dành cho Đức Maria thật đáng để cho người vui mừng. Làm sao không vui cho được khi một người con gái bình thường, xuất thân từ một làng quê nghèo được Thiên Chúa đến viếng thăm. Làm sao không mừng cho được khi thân phận phàm hèn lại được diễm phúc cưu mang Con Đấng Tối Cao. Cùng với niềm vui của Đức Maria, lời loan báo niềm vui của các ngôn sứ cho dân Người được thực hiện và trở nên trọn vẹn. Nhờ Mẹ Maria, chúng ta được đón nhận niềm vui Con Thiên Chúa nhập thể làm người.
Mỗi lần đọc kinh kính mừng, biến cố truyền tin cho Đức Maria được tái hiện, niềm vui ơn cứu độ lại được khơi lên nơi tâm hồn của người tín hữu. Chúng ta cũng được mời gọi mừng vui lên vì Thiên Chúa đã đoái thương đến dân Người, đến mỗi người chúng ta. Thiên Chúa không chỉ cho Con của Người nhập thể trong lòng trinh nữ Maria, nhưng còn trong mỗi tâm hồn chúng ta. Qua việc rước Mình Thánh Chúa, chúng ta được diễm phúc cưu mang trọn vẹn nhân tính và thần tính của Con Thiên Chúa vào lòng chúng ta.
Lạy Chúa ! Chúng con là thụ tạo yếu đuối, thấp hèn, nhưng sao Chúa lại đoái thương đến chúng con ? Nào chúng con biết lấy gì để đáp lại cho cân xứng. Cùng với Mẹ Maria chúng con xin dâng lời chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ Chúa. Chúng con xin dâng hiến trọn xác hồn cho Chúa. Xin Chúa hãy làm cho chúng con như những gì Chúa muốn.
[/loichua]