[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Tin Mừng: (Lc 10,17-24)”]
Khi ấy, bảy mươi hai ông trở về vui mừng và nói rằng: “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”. Người bảo: “Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”. Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. – Cha Ta đã trao cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết”. Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: “Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều các con xem thấy, vì chưng, Thầy bảo các con: Có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều các con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều các con nghe, mà đã chẳng được nghe”
[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
LỜI KHEN
“Tuy nhiên, anh em chớ vui mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời” (Lc 10,20).
Tâm lý con người ai cũng muốn được khen ngợi hơn là nghe những điều chê bai hay nhận được những cái lắc tay, lắc đầu từ người khác. Lời khen có sức mạnh tinh thần rất lớn. Nó tạo cho con người sự hưng phấn và khích lệ để con người phấn đấu hơn nữa. Chúng ta chắc đã phần nào có được kinh nghiệm này trong cuộc sống.
Theo lẽ thường, các môn đệ của Chúa Giêsu lấy làm sung sướng và tự hào vì thành quả sứ vụ mà các ông vừa mới đạt được. Vì thế, mang tâm thế vui mừng, các môn đệ đến thưa với Chúa Giêsu về việc đã khuất phục được ma quỷ. Có thể trong suy nghĩ của các ông, các ông đang chờ Chúa Giêsu khen ngợi hay ít ra một cử chỉ tán thưởng nào đó. Thế nhưng, Chúa Giêsu đã không khen ngợi các môn đệ liền ngay lúc đó, ngược lại Người dẫn các ông đi đến bài học sâu sắc hơn.
Chúa Giêsu không phủ nhận thành quả của các môn đệ. Ắt hẳn Người rất vui và lấy làm tự hào về các môn đệ thân tín của mình. Dù thế, biểu hiện bên ngoài của Chúa Giêsu làm cho chúng ta cảm thấy có gì đó ngờ ngợ. Vì, Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp vào câu chuyện mà Người gián tiếp trả lời: “Thầy đã thấy Xatan như một tia chớp từ trời sa xuống. Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp trên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực kẻ thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em” (Lc 10,19).
Chúa Giêsu đã khen và khen các môn đệ trong sự tế nhị. Chúa Giêsu chắc chắn đã rất vui mừng với các môn đệ, nhưng không vì thế Người cho phép các ông tự mãn về bản thân. Chúa Giêsu thay vì khen ngợi các môn đệ cách công khai, Người hướng các ông đến niềm vui bên trong. Đức Giêsu muốn chỉ ra sự vui mừng của các môn đệ không phải chỉ ở chỗ chiến thắng ma quỷ, nhưng điều chính yếu là làm cho họ được một “vé” vào Nước Trời. Người chỉ rõ các việc mà môn đệ đã làm đều được Thiên Chúa dõi theo, bằng chứng là tên mỗi người đã được ghi trên trời.
Bài học Chúa Giêsu dành cho các môn đệ năm nào, giờ Người cũng đang muốn chỉ dẫn từng người trong chúng ta là những Kitô hữu luôn mang trong mình sứ mạng truyền giáo kể từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Mọi thành phần dân Chúa đều được sai đi truyền giáo theo bậc sống, hoàn cảnh, khả năng của mình. Tuy nhiên, Chúa Giêsu cũng nói rõ cho chúng ta đừng tìm hư danh ở đời này nhưng hãy tìm vinh danh Chúa để nhiều người được cứu rỗi. Có thể nhiều người sẽ đạt được nhiều thành công, nhất là thành công trong việc tông đồ. Chúng ta nên chúc mừng và khen ngợi họ, cùng ý thức rằng thành quả tông đồ ấy phải vì lý do siêu nhiên hơn là tự nhiên; vì phần thưởng đời sau quý giá hơn phần thưởng đời này, vì giá trị tinh thần và tâm linh giá trị hơn hình thức và số lượng bên ngoài, và vì đẹp lòng Chúa hơn đẹp lòng người ta.
Lạy Chúa Giêsu, con người ai cũng thích được khen ngợi. Không riêng vì các môn đệ, chúng con là những Kitô hữu cũng mang tâm trạng như thế. Nhưng xin Chúa cho mỗi người trong chúng con biết đặt trọng tâm ở việc vinh danh Chúa hơn là tìm hư danh bản thân và vì phần rỗi đời đời là trên hết. Amen.
[/loichua]