Thứ 2 Tuần 4 Mùa Chay – Ngày 12/03/2018

Lời Chúa: Ga 5,46-54

Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ Samaria mà đến Galilêa. Chính Người đã nói: “Không vị tiên tri nào được kính nể nơi quê hương mình”. Khi Người đến Galilêa, dân chúng ra đón tiếp Người: Họ đã chứng kiến tất cả các việc Người làm ở Giêrusalem trong dịp lễ; vì họ cũng đi dự lễ.

Người trở lại Cana xứ Galilêa, nơi Người đã biến nước thành rượu. Bấy giờ có một quan chức nhà vua ở Capharnaum có người con trai đang đau liệt. Ðược tin Chúa Giêsu đã bỏ Giuđêa đến Galilêa, ông đến tìm Người và xin Người xuống chữa con ông sắp chết. Chúa Giêsu bảo ông: “Nếu các ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin”. Viên quan chức trình lại Người: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống trước khi con tôi chết”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi”. Ông tin lời Chúa Giêsu nói và trở về.

Khi xuống đến sườn đồi thì gặp gia nhân đến đón, báo tin cho ông biết con ông đã mạnh. Ông hỏi giờ con ông được khỏi. Họ thưa: “Hôm qua lúc bảy giờ cậu hết sốt”. Người cha nhận ra là đúng giờ đó Chúa Giêsu bảo ông: “Con ông mạnh rồi”, nên ông và toàn thể gia quyến ông đều tin. Ðó là phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa.

 


Suy niệm

ĐÂU LÀ CHỖ DỰA CỦA NIỀM TIN ?

“Đức Giêsu bảo ông: “Nếu các ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin” (Ga 5,48).

“Tiếng lành đồn xa”. Dấu lạ hoá nước thành rượu ngon hôm nào đã khiến danh Chúa Giêsu lan rộng khắp miền Cana. Hơn nữa, trong dịp lễ Vượt Qua, người ta lại chứng kiến các dấu lạ Chúa Giêsu thực hiện tại Giêrusalem. Bởi vậy, khi biết Người sắp quay trở lại, dân thành xôn xao náo nức. Họ hi vọng sẽ được xem những điềm thiêng dấu lạ Người thực hiện liệu như lời đồn thổi. Tuy thế, trái với sự chờ đợi của dân chúng, Chúa Giêsu chỉ thực hiện một dấu lạ “riêng tư” cho một gia đình nhỏ. Dấu lạ đã khiến “ông và cả nhà đều tin.” Điểm đáng nói là trong trình thuật, phép lạ diễn ra như xoáy sâu ý nghĩa của lời tra vấn: “Nếu các ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin.” (Ga 5,48) Vậy đâu là chỗ dựa của niềm tin? Niềm tin đặt vào phép lạ hay vào Đấng làm phép lạ?

Từ trước đến nay, đức tin của chúng ta vào Thiên Chúa có thể chỉ dựa trên những gì chúng ta được ban cho. Những ơn lành mà chúng ta lãnh nhận, những biến cố thăng trầm mà mỗi ngày chúng ta đã vượt qua, được coi là yếu tố giúp ta tin vào Chúa. Thật ra, vấn đề quan trọng là ta phải đọc ra ý nghĩa của những ơn lành Chúa ban. Tin Mừng dạy ta cách khám phá chúng trong một nhãn quan mới mà chỉ những kẻ tin mới nhận ra. Nhãn quan đó là nhận ra chính Thiên Chúa can thiệp vào cuộc sống của ta bằng tất cả tình thương và quyền năng của Người. Chỉ lúc đó, Đức tin của ta mới thực sự được tư do và trưởng thành trước mắt Chúa.

Lạy Chúa, lắm lúc đau khổ trong cuộc sống, chúng con vẫn xin Chúa ban cho chúng con những ơn này ơn khác. Và vô tình, chúng con xem đó là những điều kiện để tin. Xin Chúa dạy chúng con hiểu ra rằng, đức tin thực sự là chẳng đặt vào một điều gì khác ngoài chính Thiên Chúa là Cha thương xót hằng ban ơn lành cho con cái mình, và trung kiên tin tưởng cho đến cùng. Amen.


Comments are closed.