Chúa Nhật IV Phục sinh – Kính Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành, là ngày Giáo hội dành để cầu nguyện cách đặc biệt cho ơn linh mục và tu sĩ. Đây là dịp thuận tiện để mỗi người đang dấn bước trên hành trình làm môn đệ Thầy Giêsu nhìn lại và suy nghĩ về ơn gọi của chính mình. Trong số những đề tài quen thuộc và thiết yếu liên quan đến đời tu như : Say mến Chúa Giêsu, sống ba lời khuyên Phúc Âm, sống thanh thoát, sống tình huynh đệ trong cộng đoàn,… có lời mời gọi sống từ bỏ và vác thập giá mình mà theo Chúa Giêsu.
Tại sao phải vác thập giá mà theo Chúa Giêsu? Thưa vì đó là điều kiện Chúa đưa ra cho những người bước theo Ngài.
Trong trình thuật Tin Mừng Marcô 8,31-37, sau khi quở trách thánh Phêrô vì đã ngăn cản Ngài đi con đường thập giá, Chúa Giêsu cho biết thêm rằng con đường ấy là con đường mà bất cứ ai muốn làm môn đệ Ngài đều phải đi theo: “Nếu ai muốn theo Ta thì hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo”.
Khi giải thích ý nghĩa con đường thập giá, Chúa Giêsu đưa ra một nghịch lý: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta thì sẽ được sống”. Với Chúa Giêsu, từ bỏ và vác thập giá không phải là đi vào cõi chết, nhưng thực sự là con đường dẫn tới sự sống thật, sự sống trường cửu.
“Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo”. Lời kêu gọi này của Chúa Giêsu vang vọng trong tâm trí những người muốn bước đi theo Chúa cách đặc biệt. Chúa không ép ta đi theo Ngài, Ngài cũng không buộc ta phải bỏ mình và vác thập giá. Ngài chỉ mời gọi ta. Như thế, Ngài cho ta được hoàn toàn tự do: Nếu ta muốn theo thì hãy bỏ mình, vác thập giá. Nếu không, ta cũng có thể từ chối. Nhưng, vì yêu thương ta, nên Ngài cho biết những sự thật: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta thì sẽ được sống” và “được lời lãi cả và thế gian mà thiệt hại sự sống mình thì được ích gì ?”
Chúa không bảo chúng ta đi tìm thập giá, nhưng là hãy vác lấy thập giá mình. Không ai có thể thoát khỏi thập giá trong cuộc sống. Mỗi người một thập giá, mỗi ngày một thập giá. Dưới cái nhìn của con mắt đức tin, thập giá, đau khổ không phải là sự đày đọa mà con người phải gánh chịu nhưng là một phương thế để nên thánh.
Bước vào đời tu, chúng ta được mời gọi sống cho Chúa. Mà muốn sống cho Chúa thì cũng phải bước đi cùng một con đường của Chúa; đó là con đường thập tự, chất chứa sự từ bỏ và hy sinh. Từ bỏ lối sống cũ, những gì mình thích, những gì không phù hợp với đời tu, để đi vào một đời sống có tu luật quả thực là một thử thách không nhỏ. Tu là một chọn lựa mà có chọn lựa là có từ bỏ. Nếu như sự chọn lựa giữa điều tốt và điều xấu đã là khó, thì sự chọn lựa giữa hai điều tốt lại càng là một thách thức đòi hỏi một sự phân định kỹ càng và sự từ bỏ quyết liệt.
Hành trình theo Chúa trong đời sống dâng hiến còn nhiều thách đố và nhiều điều cần luyện tập. Nhưng chúng ta hãy mạnh dạn bước theo Chúa vì Chúa luôn ở bên ta, vác thập giá chung với ta. Có Chúa thì thập giá sẽ trở thành Thánh giá đem lại sức sống và ơn cứu độ. Ngoài ra, còn có biết bao người trong Giáo hội đã, đang và sẽ còn tiếp tục yêu thương, nâng đỡ và cầu nguyện cho chúng ta. Điều quan trọng là mỗi người chúng ta cảm nhận được Chúa Giêsu đang yêu thương chúng ta cách thiết thân và cá vị khi Ngài gọi chúng ta bước theo Ngài, để chúng ta biết sống quảng đại, biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích và không trông chờ một phần thưởng nào khác; ngoài điều này là chúng ta làm theo Thánh Ý Chúa.
Martinô Ngô Hoàng Lâm
Khóa V- ĐCV Xuân Lộc