CHÚA NHẬT XVIII THƯỜNG NIÊN – Năm C – Ngày 31/07/2022

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 12,13-21″]

Có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” Người đáp: “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?” Và Người nói với họ: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”

Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này: “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, mới nghĩ bụng rằng: ‘Mình phải làm gì đây? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu!’ Rồi ông ta tự bảo: ‘Mình sẽ làm thế này: phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’ Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta: ‘Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?’ Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]


LÀM GIÀU TRƯỚC MẶT THIÊN CHÚA

“Và Người nói với họ: ‘Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu’” (Lc 12,15).

Trong bài Tin Mừng, Chúa Giêsu cho thấy hạnh phúc của con người không phải là có nhiều của cải ở đời này, vì chúng mau qua và không thể mua được sự sống đời đời. Nhưng sự sống đích thực hệ tại “việc làm giàu trước mặt Thiên Chúa” ở đời này để đạt hạnh phúc viên mãn ở đời sau. Tất cả mọi sự ở đời chỉ là “Phù vân, quả là phù vân” (x. Gv 1,2), sự sung túc giàu sang không đảm bảo sự sống đời đời: Được lợi cả thế giới mà nếu thiệt mất linh hồn, thì có ích gì? (x. Mt 16,26). Để làm sáng tỏ giáo huấn trên, Chúa Giêsu đưa ra dụ ngôn người giàu có ngu dại, chỉ biết tích trữ của cải vật chất, tưởng sẽ được sống hạnh phúc an nhàn với sự sung túc giàu có của mình, nhưng nếu đêm ấy, anh ta chết, thì mọi của cải tích trữ sẽ về đâu? và số phận của anh sẽ thế nào? Và Chúa kết luận: “thu tích thật nhiều của cải cho mình mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa thì số phận cũng như thế đó” (Lc 12,21).

Nhiều lúc chúng ta cũng khờ khạo như người phú hộ kia, tìm sự bảo đảm cho cuộc sống mình bằng cách mải mê tích góp thật nhiều của cải, mà quên đi nỗi thống khổ lầm than của anh em. Chúng ta xây dựng hạnh phúc của mình trên tiền bạc, nhưng dù ta có tích trữ được nhiều của cải, thì khi nhắm mắt xuôi tay cũng phải bỏ lại hết. Nhiều khi chính của cải cũng làm cho ta phiền muộn. Đức Giêsu cho biết rằng một cuộc sống chỉ dành cho chuyện ăn uống và hưởng thụ tiện ích thì không có giá trị trước mặt Thiên Chúa. Một người sống như thế thì không giàu có trước mặt Thiên Chúa. Đức Giêsu khẳng định rằng để đạt được sự sống đời đời, cần có tình yêu đối với Thiên Chúa và tình yêu đối với người thân cận (x. Lc 10,25-37). Chỉ nhờ đi trên nẻo đường này, người ta mới trở thành giàu có trước nhan Thiên Chúa.

Lạy Chúa, xin Chúa dạy chúng con biết khôn ngoan sáng suốt khi sử dụng những ân huệ Chúa ban, biết dùng của cải đời này để mua lấy sự sống vĩnh cửu, bằng cách chia sẻ, giúp đỡ những người nghèo khổ xung quanh chúng con.

[/loichua]

Comments are closed.