Chúa Nhật XVII Thường Niên Năm B – Ngày 25-07-2021

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 6,1-15″]

Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới. Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: “Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút”.

Một trong những môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã no nê, Người bảo các môn đệ: “Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi”. Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Đấng Tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

CHẠNH LÒNG THƯƠNG

“Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” (Ga 6,5).

Sau một ngày bận rộn với công việc rao giảng và cứu chữa lành, Chúa Giêsu cùng các môn đệ xuống thuyền đi tìm nơi thanh vắng để nghỉ ngơi. Khi Chúa Giêsu đang ngồi nghỉ chân với các môn đệ, đám đông dân chúng bắt đầu xuất hiện. Họ đã vượt qua đoạn đường dài khoảng chín dặm dọc theo bờ biền hồ Ga-li-lê (Bét-sai-đa), lội bộ qua chỗ nước cạn mới đến được nơi này. Khi nhìn thấy đoàn người đông đảo, Chúa Giêsu lại chạnh lòng thương, vì họ đang mệt và đói. Người hỏi ông Philípphê: “Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?” (Ga 6, 5). Đây quả thực là những lời phát xuất từ trái tim đầy tràn tình yêu và thương cảm của Chúa Giê-su, giống như lời mẹ hiền thốt lên khi thấy con cái mình đang đói. Như thế, sau khi dạy dỗ dân chúng, Chúa Giêsu còn quan tâm chăm sóc nhu cầu thể lý cho dân. Điều này cho thấy rằng, Chúa Giêsu quan tâm chăm sóc con người một cách toàn diện. Là Thiên Chúa, Ngài có quyền năng, nhưng Ngài không dùng quyền năng để thụ hưởng mà chỉ để phục vụ con người. Qua đó, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy dùng những gì đang có trong tầm tay của mình để trợ giúp những người đang thiếu thốn, cả về vật chất lẫn tinh thần.

Ngày nay, trong thế giới chúng ta đang cư ngụ, cụ thể ngay trong môi trường mà chúng ta đang sống, xuyên qua những biến cố trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thấy còn rất nhiều người đang đói khát cả vật chất lẫn tinh thần, Chúa đang chờ đợi chúng ta đóng góp phần của mình để xoa dịu những cơn đói khát khổ đau ấy: có thể là một ly nước cho người đang khát, một chén cơm cho người đang đói, hay một chiếc áo cho người đang lạnh, có thể là một lời an ủi cho người đang đau khổ, một nụ cười thân ái cho người bất hạnh, và ngay cả một lời thứ tha cho kẻ thù, … Những hành động của chúng ta xuất phát từ trái tim như thế là góp phần cộng tác với Chúa Giêsu trong công cuộc cứu độ nhân loại, xây dựng thế giới hòa bình hôm nay.

Lạy Chúa, chúng con thường muốn lãnh nhận nhưng lại ngại trao ban, muốn tích thu nhưng ngại phân phát. Xin cho chúng con một tấm lòng biết chạnh lòng thương như Chúa, biết cho đi mà không tính toán thiệt hơn, biết phục vụ mà không mong được đáp đền. Xin cho chúng con nên những chứng nhân của ánh sáng Tin Mừng cho Chúa, biết tận dụng mọi khả năng Chúa ban để phục vụ anh em, đồng thời làm cho mọi người nhận biết và yêu mến Chúa. Amen

[/loichua]

Comments are closed.