Thứ Tư sau Lễ Hiển Linh – Năm B

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Mc 6, 45-52″]

(Khi năm ngàn người đã được ăn no), Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: “Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ”. Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.

 [/loichua]

[loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

 Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều cho hơn năm ngàn người ăn no, Chúa Giêsu đã giục các môn đệ sang “bờ bên kia” (x. Mc 6,45). Cần phải sang “bờ bên kia” để các ông không dừng lại nơi những lời tán tụng và sự ngưỡng mộ của đám đông dân chúng, cũng như không tự trói buộc mình trong những vinh quang đầy hư ảo. Bước sang bờ bên kia với Bet-xai-đa là vùng đất của dân ngoại còn có nghĩa là bước ra khỏi chính mình để dấn thân cho sứ mệnh đến với muôn dân. Khi khước từ những vinh quang trần thế và những đòi hỏi mang tính thực dụng của dân chúng, để ưu tiên cho việc gặp gỡ Chúa Cha và rao giảng Tin mừng, Chúa Giêsu muốn huấn luyện và làm gương cho các môn đệ của Ngài.  

 Con người hôm nay bị lôi cuốn bởi nhiều thứ vinh quang giả tạo. Có những vinh quang do chính mình tạo ra bởi sự thành công trong cuộc sống, nhưng cũng không thiếu những vinh quang được tô vẽ, gán ghép hay đổi trao… dù là chóng qua và không thật nhưng lại đủ mạnh để dìm chết và nô lệ hoá những người hám danh, tham lợi. Chúa Giêsu ra lệnh cho các môn đệ ngày xưa và chúng ta hôm nay : hãy bước sang bờ bên kia để thoát khỏi tính tự mãn và những đam mê danh-lợi-thú, để có thể thanh thoát và toàn tâm toàn ý cho việc loan báo Tin Mừng. Sự “ra đi” như thế sẽ gặp phải khó khăn, thử thách như con thuyền vất vả vì gió ngược nhưng chúng ta vẫn an tâm vì xác tín rằng Chúa vẫn luôn hiện diện và đồng hành với chúng ta. 

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con đừng tự mãn với những cái chúng con đang có nhưng luôn biết ra khỏi chính mình để phục vụ Chúa bằng sự dấn thân với hết cả con tim. Amen. 

[/loichua]

Comments are closed.