Thứ 7 Tuần 33 Thường Niên – Ngày 25/11/2017

Lời Chúa: Lc 20, 27-40

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?”

Chúa Giêsu trả lời rằng: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa”.

Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: “Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm”. Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa.

 


Suy niệm

SỰ SỐNG ĐỜI SAU

“Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng” (Lc 20, 35)

Trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, nhóm Xa-đốc đến tranh luận với Chúa Giêsu về sự sống lại. Họ đặt ra một giả thuyết nhằm phản bác lại niềm tin vào giáo lý kẻ chết sống lại (Lc 20, 28 -32). Nhân dịp đó, Chúa Giêsu khẳng định giáo lý kẻ chết sống lại vào ngày sau hết “Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống” (Lc 20,38). Đồng thời, Chúa giải thích cho họ thấy sự khác biệt tận căn giữa cuộc sống trần gian và cuộc sống mới mà người ta được hưởng sau khi chết: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng”(Lc 20, 35). Như vậy, sự chết không phải là hết nhưng là bắt đầu một cuộc sống mới. Người ta sẽ không còn sống theo những điều kiện ở đời này nữa, nhưng là quy hướng về Thiên Chúa, nguồn hạnh phúc đích thực. Qua cuộc tử nạn và phục sinh, Chúa Giêsu đã minh chứng cho thấy Người là Đấng phục sinh và chỉ mình Ngài mới mang lại sự sống đời đời cho con người: “Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy thì dù đã chết cũng được sống. Ai sống mà tin vào Thầy thì sẽ không bao giờ phải chết” (Ga 11,25-26).

Con người muôn thuở luôn suy tư trăn trở về sự trường tồn và cuộc sống đời sau. Con người cảm thấy bất lực và bi quan về số phận của mình trước cái chết. Lời giải đáp của Chúa Giêsu về sự sống mai sau đã mang lại niềm tin và hy vọng cho con người trước khủng hoảng về sự chết. Trong niềm tin vào Chúa Phục Sinh, chúng ta đặt trọn niềm tín thác vào Chúa, đồng thời không ngừng nổ lực tìm kiếm nước trời bằng chính đời sống đạo đức tốt lành của mình hầu ngày sau được hưởng phúc Thiên Đàng.

Lạy Chúa Giêsu! hạnh phúc mai sau là điều chúng con vẫn hằng mong ước. Xin cho chúng con biết chuẩn bị cuộc sống mai sau bằng cách sống và thi hành Lời Chúa mỗi ngày hầu đón nhận hạnh phúc mà Chúa sẽ hứa ban.


Comments are closed.