Thứ 6 tuần 29 Thường Niên – Ngày 27/10/2017

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Lc 12, 54 – 59″]

Khi ấy, Chúa Giêsu phán bảo dân chúng rằng: “Khi các ngươi xem thấy đám mây nổi lên ở phía tây, lập tức các ngươi nói rằng: Trời sắp mưa; và sự thật xảy ra như thế. Và khi gió nam thổi đến, thì các ngươi nói: Trời sắp nóng nực. Và việc đã xảy ra như thế. Hỡi những kẻ giả hình, các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu? Tại sao các ngươi không tự mình phê phán điều gì phải lẽ? Thế nên, khi ngươi cùng với kẻ đối phương ra trước mặt quan quyền, thì đang lúc đi dọc đường, ngươi hãy cố lo liệu cho ổn thoả với nó đi, kẻo nó lôi ngươi đến trước quan toà, và quan toà trao ngươi cho lý hình và lý hình tống ngươi vào ngục. Ta bảo cho ngươi hay, ngươi sẽ không thể ra khỏi đó cho đến khi nào trả xong đồng xu cuối cùng”.

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

HƯỚNG VỀ THỰC TẠI NƯỚC TRỜI

“Hỡi những kẻ giả hình, các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao các ngươi không tìm hiểu? ”(Lc 12, 56).

Sống trong thời đại nào cũng vậy, một khi chân còn đặt trên mặt đất thì tâm trí con người ta cũng chẳng thể thoát khỏi cách nghĩ nặng tính thực tế của thế gian. Đôi khi con người còn có óc thực tế đến phũ phàng, để rồi bỏ qua nhiều giá trị cao quí.

Suốt hành trình rao giảng, bằng tất cả lời nói, việc làm, cả đến phép lạ, Chúa Giêsu đã không ngừng nghỉ chỉ cho dân Do Thái thấy một thực tại thâm sâu vĩnh hằng cần thiết hơn cho hết mọi người. Thế nhưng, việc chỉ quan tâm đến những điều trước mắt đã biến họ thành những con người thực tế đến khô khan. Cảnh sắc đất trời, hay đến cái ăn, cái mặc, cái danh, cái lợi đã trở nên quan trọng hơn Đấng Hằng Sống đang ở giữa họ. Họ đã để thực tại trần gian che khuất thực tại Nước Trời. Cho nên, trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cảnh tỉnh dân chúng thêm một lần nữa.

Quả thật, đứng trước Giêsu, là thực tại Nước Trời, thiết nghĩ mỗi người phải mang tâm tình của người thương gia đi tìm ngọc quí. Ông đi tìm, rồi khi tìm thấy và nhìn ra giá trị của viên ngọc, ông sẵn sàng bán hết tất cả tài sản để mua cho được viên ngọc ấy. Hướng về thực tại Nước Trời trong chính Chúa Giêsu, đòi hỏi chúng ta cũng phải biết nhận ra vẻ đẹp, sự giàu sang và những giá trị vĩnh cửu mà Người mang đến. Điều đó chỉ có thể đến từ cái nhìn của con tim qua lời của Người. Thật vậy, những điều cốt yếu thì vô hình với đôi mắt nhưng tỏ rạng với trái tim. Cùng với đó, biết loại bỏ những giá trị trần thế đang ngăn cản ta trong hành trình tìm về bên Chúa là điều cần thiết.

Tuy nhiên, việc hướng về thực tại Nước Trời không đồng nghĩa với việc xa rời thực tế. Trong mối tương quan thâm sâu, thực tại đời này là phương tiện cho ta vươn đến thực tại vĩnh cửu. Chúa Giêsu đã chẳng đề cao một ly nước lã khi người ta biết yêu thương kẻ bé mọn đó sao? Người cũng đã chẳng chúc phúc cho những ai biết xót thương, biết xây dựng hòa bình đó sao? Qua đó để thấy, khi đặt công trình cứu độ của Thiên Chúa bên cạnh cuộc đời, trong chính sự hiện diện của Chúa Giêsu với con người, thì chúng ta thấy tình yêu là biểu hiện cao cả nhất của thực tại Nước Trời giữa lòng đời. Nên, hướng về Nước Trời, con người phải sống tốt với thực tại của mình, mà trong đó, tình yêu phải là cốt lõi. Quả vậy, tình yêu là thực tại của Thiên Chúa, đồng thời cũng là thực tại gắn với con người. Chính trong sự yêu thương, mỗi người chúng ta đang chỉ cho thế gian biết Nước Trời đang hiện diện ở giữa họ.

Lạy Chúa Giêsu, mỗi lần nhìn lên Thánh giá, nhìn lên Nhà Tạm, hay mỗi lần được rước Chúa vào lòng, chúng con lại thâm tín rằng Chúa là Đấng cao cả nhưng lại hiện diện cách thiết thực với chúng con. Chúng con xin Chúa ban thêm ơn, giúp chúng con can đảm tìm về bên Chúa giữa cuộc sống xô bồ hôm nay, để chúng con được cảm nếm thật sự hạnh phúc Nước Trời. Amen.

[/loichua]

Comments are closed.