Khi ấy, (Chúa Giêsu đang ngồi ăn với các môn đệ), tâm hồn Người bị xao xuyến, nên Người tuyên bố: “Thật, Thầy nói thật cho các con biết, một người trong các con sẽ nộp Thầy”. Các môn đệ nhìn nhau phân vân không biết Người nói về ai. Có một môn đệ được Chúa Giêsu yêu quý, đang ở bàn ăn gần lòng Chúa Giêsu. Vậy Phêrô làm hiệu cho môn đệ ấy và nói: “Hỏi xem Thầy nói về ai đó”. Môn đệ ấy nghiêng mình sát ngực Chúa Giêsu và hỏi Người: “Thưa Thầy, ai vậy?” Chúa Giêsu trả lời: “Thầy chấm miếng bánh trao cho ai là người đó”. Và Người chấm một miếng bánh trao cho Giuđa, con Simon Iscariô. Ăn miếng bánh rồi, Satan nhập vào hắn. Chúa Giêsu nói với hắn: “Con tính làm gì thì làm mau đi”. Nhưng những người đang ngồi ăn không một ai hiểu được vì sao Người lại nói với hắn như vậy. Có nhiều người tưởng tại Giuđa giữ túi tiền, nên Chúa Giêsu bảo hắn: Hãy mua những gì chúng ta cần dùng trong dịp lễ, hoặc Người bảo hắn bố thí cho người nghèo. Vậy sau khi nhận miếng bánh đó, Giuđa liền đi ra. Bấy giờ là đêm tối. Khi Giuđa đi rồi, Chúa Giêsu phán: “Bây giờ Con Người được vinh hiển, và Thiên Chúa đã được vinh hiển nơi Người. Nếu Thiên Chúa được vinh hiển nơi Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính Mình, và Thiên Chúa sẽ cho Người được vinh hiển! Các con yêu quý, Thầy chỉ còn ở với các con một ít nữa. Các con sẽ tìm Thầy, và như Thầy đã nói với người Do-thái: “Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến được”, nay Thầy cũng nói với các con như vậy”. Simon Phêrô hỏi Người: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu?” Chúa Giêsu trả lời: “Nơi Thầy đi, nay con chưa thể theo tới đó được, nhưng sau này con sẽ theo Thầy”. Phêrô thưa lại: “Tại sao con lại không theo Thầy ngay bây giờ được! Con sẽ liều mạng sống con vì Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Con liều mạng sống vì Thầy ư? Thật, Thầy nói thật cho con biết: trước khi gà gáy, con đã chối Thầy ba lần”.[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]
Đức Giêsu cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố: “Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy.” (Ga 13, 21)
Trong xã hội tục hoá hiện nay, con người đang ngày càng để mình ngủ mê và chìm đắm trong trong những danh-lợi-thú của thế gian. Con người dường như đã và đang đẩy Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của mình, đang ngày càng trở nên dửng dưng, vô cảm, sống buông thả theo những thú vui trần tục, đánh mất hoặc coi thường những giá trị đạo đức, làm ngơ trước những lời gọi mời của Giáo Hội. Phải chăng con người hôm nay đang rơi vào tình trạng giống Giuđa ngày xưa, mặc cho lời mời gọi, mặc cho những cử chỉ yêu thương của Chúa, vẫn lòng chai dạ đá, vẫn quyết tâm phản bội thầy mình, vẫn sống lì trong những mê lầm thế gian, vẫn quyết tâm khước từ và đẩy Thiên Chúa Tình Yêu ra khỏi đời sống của mình.
Là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi để thức tỉnh những con người đang ngủ mê trong thế giới này. Nhưng để có thể thức tỉnh được thế giới thì tiên vàn chúng ta phải là những con người tỉnh thức. Để có thể tỉnh thức, ta cần phải bắt chước thánh Phêrô xưa nhận ra ánh mắt đầy tình yêu, đầy lòng xót thương của Chúa, và biết ăn năn trở về cùng Chúa. Để có thể tỉnh thức chúng ta cần học gương thánh Gioan, nép mình bên trái tim Chúa, kín múc nơi đó nguồn sức sống, sức mạnh tình yêu.
Lạy Chúa, xin Chúa ban ơn giúp mỗi người chúng con luôn nhạy bén nhận ra lời mời gọi thức tỉnh của Chúa qua tiếng nói của lương tâm, qua những biến cố trong thiên nhiên, xã hội và qua những lời dạy bảo của Hội Thánh. Xin Chúa giúp chúng con nhận ra con người tội lỗi của mình và biết hoán cải trở về, tựa nép vào lòng Chúa để được được Lòng Thương Xót của Chúa chữa lành. Amen.