Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh – Ngày 09/05/2022

[loichua id=”1″ title=”Lời Chúa: Ga 10, 1-10″]

“Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ.” Đức Giêsu kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ. Vậy, Đức Giêsu lại nói: “Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá hủy. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”

 

[/loichua] [loichua id=”2″ title=”Suy niệm”]

ĐỨC GIÊSU – ĐẤNG BAN SỰ SỐNG

“Phần Tôi, Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.” (Ga 10, 10)

Trong dụ ngôn mục tử và đàn chiên mà chúng ta vừa nghe, Đức Giêsu đã tự nhận Mình là mục tử tốt lành, Người biết chiên và chiên theo Người. Đức Giêsu cũng tự nhận mình là cửa ràn chiên: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu.” Như vậy qua dụ ngôn, Đức Giêsu đã tự khẳng định: Người đến để ban sự sống cho tất cả những ai đặt tin tưởng nơi Người và nghe theo tiếng Người.

Đức Giêsu là mục tử tốt lành, Người tận tình chăm nom cho đàn chiên, đàn chiên nhận biêt mục tử và đi theo Người. Người đã chạnh lòng thương xót khi thấy đoàn lũ đông đảo như chiên không người chăn (x.Mc 6,34). Người đã nhiệt thành đến quên cả ăn uống để băng bó thương tích cho đoàn chiên (x.Mc 3,20), để dẫn chiên đến đồng cỏ xanh, nguồn suối mát. Người đã hiến dâng mạng sống vì đàn chiên và mong sao không một con chiên nào lạc đàn (x.Ga 10,11;14). Tiêu chuẩn và lẽ sống của người mục tử Giêsu chính là sự sống, sự phát triển của từng con chiên và của đàn chiên. Người biết chiên, gắn bó mật thiết với chiên, sẵn sàng chung thân – đồng phận với chiên.

Một trong những nỗi băn khoăn khắc khoải sâu xa nhất của mỗi người chúng ta là làm sao để có một cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu. Triết lý nhạc Trịnh cũng đã nhiều lần nêu lên nỗi khắc khoải tìm một lối đi, tìm một con đường qua những ngày tháng vấn vương. Ai sẽ dẫn dắt tôi đi, ai sẽ cho tôi một chỗ tựa nương, ai sẽ dẫn tôi vào con đường của sự sống? Đức Giêsu đã khẳng định “Ta đến để cho mọi người được sống và sống dồi dào.” Lời xác quyết ấy tuy đơn sơ những vững vàng, làm cho mọi băn khoăn lo lắng của chúng ta tan biến, và đem lại cho chúng ta một niềm hy vọng về sự sống đời đời. Quả thực, có nhiều người đã minh chứng cho chúng ta thấy những thay đổi trong cuộc đời của họ, nhờ việc họ đã đi qua cánh cửa Giêsu, nghĩa là gặp gỡ Giêsu và để cho Giêsu bước vào cuộc đời của họ. Họ đã từ bỏ chính mình, điều chỉnh lối suy nghĩ và hành động của mình sao cho phù hợp với thánh ý Giêsu. Vậy, chúng ta cũng hãy vào nghỉ ngơi bên Giêsu, kín múc nguồn ân sủng vô biên của Người, qua việc sốt sắng tham dự và lãnh nhận những ân sủng của Chúa từ các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Thánh Thể.

Chúng ta cùng cầu nguyện, xin Thiên Chúa ban cho Giáo Hội có thêm nhiều vị mục tử xứng đáng, để họ nêu gương Vị Mục Tử tốt lành Giêsu, dẫn dắt đàn chiên về bên Chúa hưởng sự sống đời đời.

[/loichua]

Comments are closed.